Professional Documents
Culture Documents
2, Nhật ký trong tù thể hiện một tâm hồn cao đẹp của Người
- . Trong văn học nhất là văn học cổ điển, có những trường
hợp tư tưởng tác phẩm tự đặt ra những vấn đề mà tác giả
không hề nghỉ tới như truyện Kiều của Nguyễn Du. Với
Nhật ký trong tù thì trái lại, Bác chưa nói được hết những
điều muốn nói. Nhưng không phải vì thế mà phẩm chất đạo
đức của Bác không ngời sáng trong thơ. Ðồng chí Viên
Ưng một nhà thơ Trung Quốc, sau khi đọc Nhật ký trong tù
viết: Chúng ta được gặp tâm hồn vĩ đại của một bậc đại trí,
đại nhân, đại dũng…tôi cảm thấy trái tim vĩ đại đó tỏa ánh
sáng chói ngời trong một hoàn cảnh tối tăm.
Ánh sáng ấy trước hết là ánh sáng của tình thương người.
Ðồng chí Phạm Văn Ðồng nói: Tình nhân đạo, tình thương đồng
bào đó là điều sâu sắc nhất và tốt đẹp nhất trong con người Hồ
Chủ tịch.
3, Nhật ký trong tù đã thể hiện một tinh thần bất khuất kiên
cường:
- Trong cuộc sống nghèo nàn ấy, Bác đã tìm đủ đề tài cho hơn
một trăm bài thơ.
-Những đề tài dù rất nhỏ như chuyện cái răng, cái gậy hay dưa
cà mắm muối cũng thành thơ
-“Giọng của người không phải sấm trên cao
Thấm từng tiếng ấm vào lòng mong ước”
(Sáng tháng năm)
-Bác không lên gân, không đao to búa lớn mà toàn bộ tập thơ
toát lên một tinh thần thép, tinh thần của một anh hùng bất
khuất, luôn luôn vững bước tiến lên, bền gan chiến đấu.
-Bác luôn thể hiện được phong thái ung dung, tự tại dẫu
hoàn cảnh có khốn khó, khổ nhọc ra sao.
“Vật chất tuy đau khổ
Không nao núng tinh thần “
(Bốn tháng rồi)
Nhờ có tinh thần thép mà mọi gian nguy, hiểm nạn Bác đều
vượt qua. Nhờ có tinh thần thép mà mọi thiếu thồn về vật chất
Bác đã đẩy lùi. Bác là tinh hoa của lịch sử, khí phách dân tộc, và
tâm hồn thời đại.
IV,Nghệ thuật
-Nhật ký trong tù đẹp một vẻ đẹp giản dị
Thơ Nhật ký trong tù theo ý tôi, rất dễ và rất khó. Dễ là dễ hiểu,
giản dị, gần gũi với mọi người, các bài có cơ sở đầu tiên ở thực
tế dễ thông cảm. Nhưng nếu chưa nâng tâm trí mình lên đúng
mức thì chưa thấy hết các tinh tuý ở bên trong thơ, cho nên nói
là rất khó” –Xuân Diệu
-Nghệ thuật trào phúng:
Nhật ký trong tù ta tìm thấy nghệ thuật trào phúng, nụ cười trào
phúng lúc thì đau đớn lúc thì chua xót “cái cùm” và sự đới nhiều
khi đến kỳ lạ:
“Ðược cùm chân mới yên bề ngủ
Không được cùm chân biết ngủ đâu”
Có khi nụ cười gắn với lời tố cáo, như bài “cờ bạc” mở đầu trình
bày sự việc rất điềm tỉnh
“Ðánh bạc ở ngoài quan bắt tội
Trong tù đánh bạc được công khai”
Ðột nhiên ngòi bút sắc, mạnh đánh kẻ thù bật ngã mà vẫn cứ
mát mẻ:
“Bị tù con bạc ăn năn mãi
Sau trước không vô quách chốn này”