Professional Documents
Culture Documents
*2 câu cuối: “Hữu hoài Trương Thiếu Bảo; Bi khắc tiển hoa ban.”
-Hữu hoài: Lột tả được cảm xúc hoài niệm quá khứ có pha chút hoài cổ của nhà
thơ
-Nguyễn Trãi nhớ về Trương Hán Siêu và ngậm ngùi khi thấy bia khắc của ông đã
lốm đốm hoa rêu phủ
-Tâm trạng của Ức Trai có phần giống Trương Hán Siêu thuở trước khi thấy cảnh
Dục Thúy. Đó là cảm hứng hoài cổ bắt nguồn từ lẽ hưng vong của tạo hóa
-Đối lập: cảnh vật còn đây bia đá còn đây><nét chữ đang mờ dần bởi rêu phủ và
Trương Thiếu bảo k còn
-Con người - một thực thể khát khao sốnng, được yêu><cuộc đời “hữu hạn” còn
tạo vật - thực thể vô tri lại tồn tại vĩnh hằng
=> Nguyễn Trãi buồn, xót xa, ngậm ngùi, nổi buồn hoài cổ của Nguyễn Trãi là nỗi
buồn mang giá trị nhân bản sâu sắc
Tổng kết:
1. Nội dung:
-Cảm xúc về vẻ đẹp của danh thắng và đặc biệt là vẻ đẹp của tâm hồn Ức Trai: Yêu
thiên nhiên, đất nc và giàu chất nhân văn
-NT đã viết DTS vs 2 nguồn cảm hứng: Cảm hứng thiên nhiên và cảm hứng hoài cổ
2.
Nghệ thuật:
-Hình ảnh thơ phong phú vs lối viết ẩn dụ đầy giá trị, NT đã sáng tạo nên bài thơ
DTS thật sâu sắc và thu hút được cảm xúc của đọc giả