Professional Documents
Culture Documents
Đặc điểm của thời kỳ này là sự phân liệt về chính trị một cách gay gắt. Sự xung đột giữa nhà Mạc
và nhà Lễ rồi sự xung đột gay gắt giữa nhà Lê - Trịnh ở Đàng Ngoài với các chúa Nguyễn ở Đàng
Trong, sự thống nhất đất nước buổi đầu do công lao của Nguyễn Huệ và sau đó là nhà Nguyễn
của vua Gia Long đã tạo cho văn hóa giai đoạn này một diện mạo khá đa dạng
Hệ tư tưởng
• Trên thực tế, nhà Mạc chống lại tư tưởng độc tôn Nho giáo của nhà Lê Nhưng từ trong tiềm thức
giai cấp phong kiến vừa bảo vệ Nho giáo, vừa dùng Nho giáo làm kỉ cương cho đời sống xã hội.
Từ cuối thế kỉ XVI, cho đến hết thế kỷ XVII, đời sống tư tưởng ở Việt Nam cũng trở nên phức
tạp. Giai cấp phong kiến càng sa dòa, đánh mất vai trò làm chủ xã hội của mình. Thế kỉ XVIII
đánh dấu sự tan vỡ của Nho giáo, mọi giá trị của Nho giáo đứt tung không có cách gì có thể cứu
văn được. Tầng lớp nho sĩ bị phân hóa.
• Bắt đầu từ thế kỉ XVI, một tôn giáo mới được du nhập vào nước ta, khâm định Việt, sử thông
giảm cương mục ghi "Năm Nguyễn Hóa thứ 1 (1535) đời vua Lê Trang Tông có một người Tây
dương tên là Irokhu (Ignatio) theo đường biển lẻn vào giảng dạo Giato ở các làng Ninh Cường,
Quần Anh, Trà Lũ nay thuộc Nam Định. Từ đó các giáo sĩ Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha tiên đến
ngày càng đông để truyền giáo. Như vậy là trong đời sống tư tướng Việt Nam có thêm một tôn
giáo. Đó là Kitô giáo.
• Sự phát triển của Kitô giáo ở Việt Nam có phần khác biệt với Nho giáo, Phật giáo ở Việt Nam.
Thái độ của các vương triều đối với tôn giáo này qua các thời kỳ lịch sử có sự khác nhau trong thế
kỉ XVII, chính quyền Trịnh Nguyên nhiều lần ra lệnh cấm đạo, trục xuất giáo sĩ
• Nhà Nguyễn giai đoạn này đối xử với Kitô giáo trong từng thời kì nó khác nhau, lúc thì cho
phép hoạt động, lúc thì cấm đoán ngặt nghèo. Nhưng dù sao, kitô giáo cũng đã xuất hiện ở Việt
Nam với tư cách một tôn giáo trong đời sống tư tưởng văn hóa của người dân
• Giữa thế kỷ XVI, sau khi Nguyễn Kim chết, Trịnh Kiểm nắm tất cả quyền hành, tước đoạt mọi
quyền lực của dòng họ Nguyễn. Con trai Nguyễn Kim là Nguyễn Hoàng phải xin vào trấn thủ
Thuận Hóa năm 1558, rồi kiêm trấn thủ Quảng Nam năm 1570. Thực ra, trước khi Nguyễn Hoàng
vào trấn nhậm, lưu dân Việt dã vào đây để khai phá lập làng, lập ấp. Sau khi li khai với tập đoàn
Lê - Trịnh ở Đàng Ngoài và tiến hành những cuộc chiến tranh giữa hai tập đoàn phong kiến, các
chúa Nguyễn đã biến Thuận - Quảng thành vùng đất trù phú. Rồi từ Thuận Quảng, các chúa
Nguyễn mở rộng dần sự khai phá của mình vào Nam Bộ, So với Đàng Ngoài, Đàng Trong là vùng
đất mới của người Việt.
• Đặc điểm thiên nhiên của vùng đất có những khác biệt so với vùng đất cội nguồn là nơi tổ tiên
người Việt sinh sống lâu đời.
Do vậy, diễn trình lịch sử của văn hóa Việt Nam, vùng đất mới sẽ có những nét riêng biệt Người
Việt sẽ phải xử lí một số quan hệ như sau để phát triển vốn văn hóa của mình:
- Thứ nhất là giữa vốn văn hóa ẩn trong tiềm thức họ mang theo từng vùng đất cội nguồn và điều
kiện tự nhiên, xã hội của vùng đất mới.
- Thứ hai là giữa văn hóa của tộc người Việt và văn hóa của các dân tộc khác trên cùng địa bàn
- Thứ ba là giữa văn hóa của lưu dân khai phá và vốn văn hóa của lớp cư dân xa xưa, nhất là ở
Nam Bộ.
• Mặt khác, suốt hai trăm năm tạo ra một cõi trời riêng ở phương Nam, các chúa Nguyễn đã tác
động đó là vô thức tạo ra cho văn hóa Đàng. Trong tính chất khép kín, xa cách với văn hóa Đàng
Ngoài. Tuy nhiên, với người dân, sự tác động một cách vô thức của vương triều không làm mất đi
hay mờ nhạt ý thức cội nguồn, cả về phương diện văn hóa, cho nên, tính thông nhất của văn hóa
Việt vẫn được bảo đảm. Sự thống nhất quốc gia vào thời vua Quang Trung, sau đó vào thời vua
Gia Long, tạo điều kiện cho sự thống nhất này bên vùng hơn.
• Điêu khắc Huế gồm tượng người và thú ở các lăng mộ, tượng các linh vật như tượng rồng,
tượng ở các chùa, và chạm nổi quanh cửu đỉnh. Tại các cửu đỉnh "mạch truyền thống điêu khắc
thời Lê được tiếp thu và phát triển ở thời Nguyễn, nhưng nó đã được hiện đại hoá và phần nào tiếp
cận với nghệ thuật tạo hình phương Tây đương thời.
Kết luận
Diễn trình văn hóa Việt Nam ở thiên niên kỉ thứ hai (từ năm 938 đến năm 1858), đã phát triển với
nhiều nét đặc biệt Sự phát triển cả về lượng và chất của các thành tổ văn hóa đã khiến cho văn hóa
Việt Nam đạt đến trình độ rực rỡ nhất cho đến lúc ấy. Ba lần văn hóa dân tộc phục hưng, khẳng
định bản sắc và bản lĩnh của một dân tộc đã trường thành, một quốc gia văn hiến, là một sức mạnh
để dân tộc ta hội nhập vào thế giới hiện đại, để đi qua những sóng gió bão tố lịch sử ở giai đoạn
sau.