You are on page 1of 3

TÀI LIỆU ĐỌC HIỂU – 25.

6
I. ĐỌC HIỂU (3.0 điểm)
Đọc đoạn trích:
Buổi sáng lo kiếm sống
Buổi chiều tìm công danh
Buổi tối đem trí khôn ra mài rũa
Tỉnh thức
Những hàng cây bật khóc.
(Thương lượng với thời gian – Hữu Thỉnh, NXB Hội nhà văn, 2005)
Thực hiện yêu cầu sau:
Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.
Câu 2: Anh/chị hiểu nội dung của các dòng thơ sau như thế nào?
Buổi sáng lo kiếm sống
Buổi chiều tìm công danh
Buổi tối đem trí khôn ra mài rũa
Câu 3: Vì sao tác giả lại đặt nhan đề bài thơ là “Thương lượng với thời gian”?
Câu 4: Anh/chị có suy nghĩ gì về hành động “Tỉnh thức” và “bật khóc” trong văn bản trên?
Gợi ý
I. ĐỌC HIỂU
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là: Biểu cảm.
Câu 2: Dường như cả ngày con người đều bận rộn với công việc của mình, buổi sáng thì lo kiếm sống,
buổi chiều thì tìm công danh còn đến buổi tối con người ta lại đem trí khôn ra mài rũa (có lẽ cùng chỉ để
tìm công danh, tiền bạc một cách dễ hơn mà thôi). Và dường như các thời gian trong ngày đó chính là ẩn
dụ cho khoảng thời gian của một đời người: Trẻ lo kiếm sống, trung niên tìm công danh, già thì “mài rũa
trí khôn” để rồi ta đặt ra một câu hỏi, rốt cuộc đời người còn lại là gì?
Câu 3: Tác giả đặt nhan đề bài thơ là “Thương lượng với thời gian” cho ta thấy sự bất lực của con người
trước thời gian bởi lẽ cuộc thương lượng này dường như là sự bất khả. Hành động thương lượng chỉ khiến
cho ta thêm cảm giác chua xót bởi lẽ con người làm những gì mà phải đến mức thương lượng với thứ
chẳng bao giờ thay đổi? Cả một đời người đã kiếm đủ tiền tiêu suốt mấy đời chẳng hết, tìm được công
danh mấy đời còn vẻ vang song vẫn chưa thể làm được những điều mình thật sự mong muốn.
Câu 4: Hành động “Tỉnh thức” và “bật khóc” đã cho ta thấy tác giả dường như đã chiêm nghiệm được
những giá trị thực thụ của cuộc sống. Đời người không thể mãi kiếm tiền cũng chẳng thể mãi tìm công
danh mà quên đi những thứ nhỏ nhặt làm xung quanh mình mà đó mới chính là những điều ý nghĩa nhất
của một đời người. Nhưng sự chiêm nghiệm ấy sao lại muộn màng quá, có lẽ phút giây “tỉnh thức” và
“bật khóc” ấy là nỗi niềm, là suy tư, là trăn trở về một kiếp người sống sao cho không lãng phí thời xuân
để rồi rơi vào cuộc “thương lượng” vô vọng với thời gian.

II. NGHỊ LUẬN XÃ HỘI

Từ nội dung văn bản ở phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 200 chữ) trả lời
câu hỏi: “Tôi sẽ thương lượng với thời gian như thế nào?”

Mở đoạn:

“Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho khỏi xót xa, ân hận vì những năm tháng đã sống
hoài, sống phí” câu nói của Nikolai A. Ostrovsky đã khiến bản thân mỗi chúng ta đặt ra một câu hỏi lớn:
“Tôi sẽ thương lượng với thời gian như thế nào?”

Thân đoạn:

- Giải thích: thương lượng là sự đàm phán, thỏa thuận để giải quyết mọi vấn đề tranh chấp ð thương lượng
với thời gian chính là sự đàm phán với đại lượng hữu hình mà con người có lẽ chẳng bao giờ thay đổi
được vì vậy thương lượng với thời gian chính là điều bất khả song qua sự thương lượng ấy khiến ta thêm
trân trọng cuộc sống mỗi ngày, sống sao cho không phí hoài tuổi trẻ.

- Biểu hiện:

+ Yêu thương từ những thứ nhỏ bé, từ chính những người xung quanh.

+ Dành nhiều thời gian cho người thân trong gia đình.

+ Làm những thứ mình muốn, theo đuổi những thứ mình đam mê.

- Dẫn chứng:

+ Bill Gates đã bỏ trường đại học danh giá để theo đuổi niềm đam mê máy tính và hợp tác với Paul Allen,
một người bạn học cũ, để thành lập Microsoft.

+ Steve Jobs đã từng nói: “Sống cuộc đời của mình theo mong muốn của người khác chính là lãng phí
cuộc đời của chính mình.”
- Ý nghĩa: Sống không phí hoài tuổi trẻ giúp chúng ta thêm yêu và trân trọng chính cuộc đời mình đang
sống, làm được những việc thật ý nghĩa cho đời, qua đó mỗi ngày trôi qua tràn ngập yêu thương và hạnh
phúc.

- Phản đề: Nhưng đâu đó trong xã hội, ta vẫn bắt gặp những bạn trẻ sống thụ động, ngại va chạm với thế
giới xung quanh mà họ không biết rằng, cuộc đời này không quan trọng bạn sống lâu thế nào mà là sống
sâu ra sao.

Kết đoạn: Thời gian vẫn luôn chảy trôi, bốn mùa vẫn luôn luân chuyển, con người chỉ sinh ra một lần và
cũng một lần đi về cõi vĩnh hằng, chính vì thế ta phải sống sao cho trọn vẹn, cho không phí hoài tuổi trẻ
và sống thật ý nghĩa để một mai kia ta không phải tự vấn lòng mình đầy tiếc nuối về những năm tháng thời
xuân đầy nhiệt huyết.

You might also like