Professional Documents
Culture Documents
- Đoạn :
- Đoạn :
“Hạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàng”.
- Đoạn :
“Đất Nước là nơi dân mình đoàn tụ”.
Vì đây là lời khẳng định sự đoàn kết ruột thịt và gắn kết của nhân dân cho nên có thể liên
hệ với ca dao :
- Đoạn :
“Những ai đã khuất
Những ai bây giờ
Yêu nhau và sinh con đẻ cái
Gánh vác phần người đi trước để lại
Dặn dò con cháu chuyện mai sau
Hằng năm ăn đâu làm đâu
Cũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ”.
Liên hệ với “Tiếng hát sang xuân” của Tố Hữu để nói đến việc bao thế hệ đã sống, chiến
đấu và truyền lại tình yêu Tổ quốc cho cháu con :
- Đoạn :
Liên hệ với bài thơ “Sao chiến thắng” của Chế Lan Viên :
“Ôi Tổ quốc ! Ta yêu như máu thịt
Như mẹ cha ta, như vợ, như chồng
Ôi Tổ quốc ! Nếu cần ta chết :
Cho mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông”.
- Đoạn :
Lời nhắn nhủ tăng tiến dần từ gắn bó đến san sẻ và cao nhất là “hóa thân” có nghĩa là
cống hiến hi sinh cho đất nước. Giống như hình ảnh của chú bé Lượm trong bài thơ
“Lượm” của Tố Hữu :
Hay hình ảnh của nữ thanh niên xung phong trong bài “Khoảng trời, hố bom” của Lâm
Thị Mỹ Dạ :
Hoặc liên hệ với “Dáng đứng Việt Nam” của Lê Anh Xuân :
- Đoạn :
Có thể liên hệ với “Đất nước” của Bằng Việt để nói đến các thế hệ đã nối tiếp nhau cống
hiến cuộc đời mình để dựng xây đất nước :
Hay liên hệ với hai câu thơ khác của Bằng Việt :
2. Còn lại.
- Đoạn :
Hoặc bài thơ “Mỗi người dân Việt Nam – một cọc nhọn Bạch Đằng” của Phạm Xuân
Dũng :
- Đoạn :
II/ SÓNG:
“Sóng rì rầm thao thức
Mà vẫn luôn tự hỏi
Không biết từ lúc nào
Mà yêu bờ đến vậy.”
“Sầu đong càng lắc càng đầy
Ba thu dồn lại một ngày dài ghê”. ( Nguyễn Du)
“Hôm nay có một nửa trăng thôi
Một nửa trăng, ai cắn vỡ rồi
Ta nhớ mình xa thương đứt ruột
Gió làm nên tội buổi chia phôi.” ( Hàn Mặc Tử)
Khác với Nguyễn Du hay Hàn Mặc Tử, cái nhớ nhung của nữ sĩ Xuân Quỳnh hiện thân
trong hình hài của biển khơi. Sóng lòng và sóng biển cứ thế mà giao hòa trong nhau, gia
cố sự bền chặt cho tình yêu nữ sĩ. Phải chăng, “em” đã mang nỗi ưu tư kí họa vào bức
tranh của biển cả, em đem từng đợt sóng vẽ thành tương tư, từ “dưới lòng sâu” cho tới
“trên mặt nước”, đâu đâu cũng thấy tràn ngập nỗi nhớ đã thành hình. Chiếm trọn không
gian xung quanh, nỗi nhớ cứ vậy mà biến thiên từ ủ ấp, nhẹ nhàng cho tới cồn cào, náo
nhiệt. Cõi lòng em cứ vậy mà kí thác ở biển khơi, em đem nỗi lòng mình, đem cung bậc
đầu tiên của tình yêu treo trên đầu ngọn sóng. Với hình thức lặp cấu trúc và nghệ thuật
tiểu đối trùng lặp, Xuân Quỳnh đã tạo ra một sức gợi khôn cùng, hình tượng sóng qua
bàn tay nữ sĩ mà trở nên càng phong phú, vô biên.
“Đêm nằm lưng chẳng tới giường
Mong trời chóng sáng ra đường gặp anh”. ( Ca dao)
1. Chủ đề bài thơ.
- Vì chủ đề của bài thơ là tình yêu nên có thể liên hệ với “Bài thơ tuổi nhỏ” của Xuân
Diệu :
Bài thơ cũng giống như một lời bộc bạch tâm tình của một kẻ đắm chìm vào tình yêu, do
đó có thể liên hệ với “Tôi yêu em” của Puskin :
- Có thể liên hệ hình tượng “sóng” trong “Sóng” của Xuân Quỳnh với “Thơ viết ở biển”
của Hữu Thỉnh :
- Ở đoạn :
Có thể liên hệ với bài “Thuyền và biển” của Xuân Quỳnh do sự tương đồng trong quy
luật của sóng và quy luật của tình yêu :
3. 2 khổ 3 – 4.
- Ở đoạn :
Vì đây là hai câu thơ thể hiện sự khẳng định về tình yêu của Xuân Quỳnh, rằng tình yêu
là một điều bí ẩn nên có thể liên hệ với bài thơ “Vì sao” của Xuân Diệu :
4. 3 khổ 5 – 6 – 7.
- Vì khổ 5 là nỗi nhớ nên có thể liên hệ với nỗi nhớ 15 năm của Kim Trọng trong
“Truyện Kiều” của Nguyễn Du :
Hay nỗi nhớ trong “Ta nhớ mình xa” hay còn gọi là “Một nửa trăng” của Hàn Mặc Tử :
+ Cũng có thể liên hệ khổ 5 với bài thơ “Tự hát” của Xuân Quỳnh để nói đến chuyện tình
yêu đã xâm chiếm cả vô thức, cả tiềm thức của em và nỗi nhớ còn cuồng nhiệt hơn những
con sóng ngoài biển cả :
+ Hoặc liên hệ với bài thơ “Chỉ có sóng và em” của Xuân Quỳnh :
- Ở khổ 6 nói về sự thủy chung, Xuân Quỳnh có sử dụng từ “phương anh”, từ này cũng
đã được bắt gặp trong “Gửi...” của Thúy Bắc :
- Ở khổ 7 nói về niềm tin, và niềm tin này cũng đã được nữ sĩ Xuân Quỳnh nhắc đến
nhiều lần trong “Hát ru” :
- Ở đoạn :
Vì vạn vật luôn xoay vần, chuyển dịch theo quy luật của thời gian, và không ai có thể
“tắm hai lần trên cùng một dòng sông”, không cuộc đời nào không đặt trong dòng chảy
vô chung vô thủy của vũ trụ. Do đó mà câu thơ này gợi lên hình ảnh cuộc sống quá nhỏ
bé ngắn ngủi so với khát vọng sống và được sống, khát vọng yêu và được yêu của con
người. Và chàng thi sĩ Xuân Diệu cũng từng thề nguyền sống chết với tình yêu trong bài
thơ “Đa tình” của mình :