Professional Documents
Culture Documents
1. KHỔ 1+2
“Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể
2. KHỔ 3+4
- Bốn câu thơ tiếp theo ,Xuân Quỳnh băn khoăn nghĩ suy về anh và em, về cội nguồn của tình
yêu:
Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?
Đứng trước biển nhìn những con sóng vô hồi vô hạn đang hướng vào bờ nhà thơ chợt bâng khuâng
nghĩ suy về anh và em: “Em nghĩ về anh, em” rồi lại hướng nghĩ suy về biển lớn “Em nghĩ về biển
lớn”- nghĩ về tình yêu của chúng ta. Những nghĩ suy ấy tất cả là để đặt một câu hỏi lớn: “Từ nơi nào
sóng lên?”- Tình yêu của chúng ta ? . Đây cũng là khổ thơ làm tiền đề cho nỗi băn khoăn, trăn trở của
Xuân Quỳnh ở khổ thơ tiếp theo.
-Bốn câu thơ cuối, nhà thơ lý giải về nguồn gốc của sóng ,của gió, qua đó tự bâng khuâng về cội
nguồn của tình yêu:
“Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau”
-Câu thơ đầu nhà thơ tự lý giải nguồn gốc của sóng:“Sóng bắt đầu từ gió”, nghĩa là sóng biển là khởi
đầu từ gió, nhờ gió mà có sóng lên. Nhưng ở câu thơ thứ hai, nhà thơ lại bất lực “Gió bắt đầu từ
đâu”. Thế là đã rõ. dẫu ra đến tận bể rồi nhưng rốt cuộc “Sóng” vẫn “chưa hiểu nổi mình”. Cũng như
“em” trong tình yêu “Em cũng không biết nữa” không thể lí giải “ Khi nào ta yêu nhau – khi nào tình
yêu bắt đầu. Bởi lẽ, tình yêu đến rất bất ngờ và tự nhiên bởi “tình yêu đến trong đời không báo động”.
Câu thơ là lời thú nhận ngọt ngào về việc không lí giải nổi tình yêu với tâm trạng bối rối rất nữ tính và
đáng yêu. Cái lắc đầu nhè nhẹ của người con gái là biểu hiện cho niềm hạnh phúc bởi vì “ ta yêu
nhau”.
Tình yêu là vậy, khó lí giải, khó định nghĩa. Xuân Diệu - ông hoàng của thi ca tình yêu cũng đã từng
băn khoăn khi định nghĩa về tình yêu:
“Đố ai định nghĩa được tình yêu
Có khó gì đâu một buổi chiều
Nó chiếm hồn ta bằng nắng nhạt
Bằng mây nhè nhẹ gió hiu hiu”.
- Chính vì không thể lí giải rõ ngọn ngành nên tình yêu vì thế mà trở nên đẹp và là cái đích để cho con
Tình yêu là một thế giới bí ẩn nhưng có một tín hiệu dễ nhận thấy trong tình yêu là nỗi nhớ. Tình yêu
đi liền với nỗi nhớ, nỗi nhớ làm nên sức sống cho tình yêu, càng xa cách nỗi nhớ càng cồn cào, mãnh
liệt. Thơ ca xưa nay đã tốn biết bao giấy mực để viết về nỗi nhớ trong tình yêu:
“ Sen xa hồ, sen khô, hồ cạn
Liễu xa đào, liễu ngả, đào nghiêng
Anh xa em ,như bến xa thuyền
Như Thúy Kiều xa Kim Trọng, biết mấy niên mới tái hồi”
(Ca dao)
Nhà thơ Xuân Diệu cũng viết về nỗi nhớ:
“ Anh nhớ tiếng
Anh nhớ hình
Anh nhớ ảnh
Anh nhớ em