Professional Documents
Culture Documents
Mở (1 đoạn):
Thơ “tràn ra khi trong tim ta cuộc sống đã thật đầy” (Tố Hữu). Thật vậy, những rung
động mãnh liệt trước những sự việc trong đời sống, những cảm xúc dồn nén, niềm khát khao
tình yêu không được đền đáp… là cảm hứng sáng tác của Xuân Quỳnh trong rất nhiều bài
thơ tình, trong đó, tiêu biểu nhất là “Sóng”. Bài thơ được viết năm 1967, trong một chuyến đi
thực tế về biển Diêm Điền (Thái Bình), và được in ở tập “Hoa dọc chiến hào” (1968). Trong
bài thơ, nữ sĩ đã có những khám phá, phát hiện độc đáo, thú vị về sóng, từ đó, bài đã thể hiện
lòng chung thủy, niềm tin và khát vọng của người phụ nữ trong tình yêu (LUẬN ĐỀ). Điều
ấy được thể hiện tập trung qua đoạn thơ:
“Dẫu xuôi về phương Bắc
………………………….
Để ngàn năm còn vỗ”
b. Thân (nhiều đoạn):
* Khái quát vài nét về tác giả, tác phẩm:
- Xuân Quỳnh là một nữ sĩ thuộc thế hệ nhà thơ trưởng thành trong kháng chiến chống Mĩ
rất thành công ở mảng thơ tình. Thơ của bà là tiếng lòng của người phụ nữ nhiều lo âu, trăn
trở và luôn khao khát hạnh phúc bình dị, đời thường. Tên tuổi của Xuân Quỳnh gắn liền với
nhiều bài thơ, trong đó, tiêu biểu là “Sóng”. Bài thơ được sáng tác trong chuyến đi thực tế về
vùng biển Diêm Điền của tỉnh Thái Bình vào năm 1967, sau đó in tập “Hoa dọc chiến hào”
(1968).
- Trong chuyến đi thực tế năm ấy, đứng trước biển cả bao la, vô tận, nữ sĩ đã có những
khám phá mới mẻ, thú vị về sóng, từ đó, bà liên tưởng đến người phụ nữ trong tình yêu. Như
vậy, sóng là một hình tượng nghệ thuật độc đáo, ẩn dụ cho vẻ đẹp tâm hồn người phụ nữ
trong tình yêu, qua đó, nhà thơ đã thể hiện tiếng lòng tha thiết, mãnh liệt và đầy khát khao
của người phụ nữ. Như chúng ta đã biết, tình yêu là một đề tài muôn thuở của thi ca, tuy
nhiên, viết về đề tài quen thuộc này, mỗi tác phẩm là một “phát minh về hình thức và khám
phá về nội dung” (L. Lê-ô-nốp). Có thể nói, “Sóng” không phải là trường hợp ngoại lệ.
- Sóng là hiện tượng muôn đời của đại dương bao la. Sóng sẽ đồng hành cùng đại dương,
cùng vũ trụ, cùng đất trời. Như vậy, sóng vĩnh hằng, trường tồn với dòng thời gian chảy trôi
bất tận. Sóng sẽ hát mãi khúc tình ca về tình yêu bất diệt, thủy chung của sóng và bờ. Sóng
“dữ dội và dịu êm”, “ồn ào và lặng lẽ” cũng giống như tâm hồn đầy phức tạp của người phụ
nữ trong tình yêu. Sóng “tìm ra tận bể” như người phụ nữ luôn luôn tìm kiếm sự thấu hiểu,
đồng điệu trong tình yêu. Sóng của “ngày xưa và ngày sau vẫn thế”, cũng giống như tình yêu
là chuyện muôn đời của lứa đôi, là “khát vọng’’ của trai gái xưa nay.
* Cảm nhận về đoạn thơ
- LĐ1: LÒNG CHUNG THỦY VÀ NIỀM TIN CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ TRONG TÌNH
YÊU (Khổ 6, 7)
+ Chuyển ý và nêu luận điểm: Xuyên suốt bài thơ, Xuân Quỳnh đã có những khám phá,
phát hiện rất thú vị về sóng – trạng thái, không gian tồn tại, quy luật…. Nếu như ở khổ thơ
thứ 5, bà phát hiện ra sóng luôn luôn xao động, luôn thao thức thì sang khổ 6, 7 nhà thơ đã
phát hiện thêm đặc tính thứ hai của sóng, đó là luôn hướng về bờ và luôn đến bờ dầu phải
trải qua “muôn vời cách trở”. Qua đó, nhà thơ đã thể hiện lòng chung thủy và niềm tin của
người phụ nữ trong tình yêu (LUẬN ĐIỂM):
" Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh một phương.