You are on page 1of 1

T4.

Th11 15th, 2023 09:22:13

! "

Học Mãi 360


Chinh phục Văn học cùng Học Mãi 360

' (

VĂN MẪU LỚP 12

Cảm nhận về
đoạn thơ “Mình
đi, có nhớ những
ngày…” Từ đó,
nhận xét đặc
điểm phong cách
nghệ thuật thơ
Tố Hữu.
! TH3 27, 2023

Hướng dẫn “Cảm nhận về đoạn


thơ: “Mình đi, có nhớ những
ngày…”.Từ đó, nhận xét đặc điểm
phong cách nghệ thuật thơ Tố
Hữu” đầy đủ và chi tiết nhất do Học
mãi 360 sưu tầm và biên soạn, chúc
các em học tốt môn Ngữ Văn

Mục lục nội dung [Ẩn]

1 Đề bài: Cảm nhận về đoạn thơ


“Mình đi, có nhớ những ngày…”. Từ
đó, nhận xét đặc điểm phong cách
nghệ thuật thơ Tố Hữu.
2 Dàn ý Cảm nhận về đoạn thơ
“Mình đi, có nhớ những ngày…”. Từ
đó, nhận xét đặc điểm phong cách
nghệ thuật thơ Tố Hữu.
3 Bài văn cảm nhận về đoạn thơ
“Mình đi, có nhớ những ngày…”. và
nhận xét đặc điểm phong cách nghệ
thuật thơ Tố Hữu.

Đề bài: Cảm
nhận về đoạn
thơ “Mình đi, có
nhớ những
ngày…”. Từ đó,
nhận xét đặc
điểm phong
cách nghệ thuật
thơ Tố Hữu.
“- Mình đi, có nhớ những ngày

Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng


mù?

Mình về, có nhớ chiến khu

Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng


vai?

Mình về, rừng núi nhớ ai

Trám bùi để rụng, măng mai để già.

Mình đi, có nhớ những nhà

Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son

Mình về, còn nhớ núi non

Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt


Minh

Mình đi, mình có nhớ mình

Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây


đa?”

(Trích Việt Bắc, Tố Hữu, Ngữ văn


12, Tập một, NXB Giáo dục Việt
Nam, 2020, tr.110)

Dàn ý Cảm nhận


về đoạn thơ
“Mình đi, có nhớ
những ngày…”.
Từ đó, nhận xét
đặc điểm phong
cách nghệ thuật
thơ Tố Hữu.
a. Mở bài:

– Giới thiệu về tác giả Quang Dũng:


Là lá cờ đầu của cách mạng Việt
Nam. Ông đã từng tham gia vào
cuộc kháng chiến chống Mỹ và sau
đó trở thành một nhà văn chuyên
nghiệp

– Các tác phẩm của Quang Dũng


thường xoay quanh những chủ đề
về tình yêu, tuổi trẻ, chiến tranh và
nghệ thuật

– Tác phẩm nổi tiếng nhất của ông là


bài thơ “Tây Tiến”, một tác phẩm
mang tính biểu tượng của văn học
Việt Nam

b. Thân bài:

– Hoàn cảnh ra đời: Bài thơ “Việt


Bắc” của Tố Hữu được viết vào năm
1952, trong bối cảnh cuộc kháng
chiến chống Pháp đang diễn ra ác
liệt tại miền Bắc Việt Nam.

– Bài thơ được viết nhằm thể hiện


sự tuyệt vọng của những người lính
chiến đấu tại Việt Bắc, khi họ phải
đối mặt với sự tàn ác của quân thù,
với khó khăn, gian khổ và tử thần.

=> Bài thơ cũng mang thông điệp


của sự đoàn kết, của tinh thần chiến
đấu kiên cường của những người
lính

* Cảm nhận về đoạn thơ trên:

– “Mình đi, có nhớ những ngày…


đậm đà lòng son”: Lời của người ở
lại

+ Kỉ niệm đó là những thứ không thể


phai nhạt trong tâm trí mỗi người.

+ “Miếng cơm chấm muối” là biểu


tượng của sự kiên trì và sự chịu
đựng trong hoàn cảnh đói khát và
cùng với đó, hình ảnh “máu chảy
thành sông” lại gợi lên những cảm
xúc mãnh liệt về tình yêu nước.

=> Những hình ảnh này tạo nên một


sự đối xứng tuyệt vời trong bài thơ
Việt Bắc của Tố Hữu, tạo nên một
tinh thần đoàn kết và chiến đấu đến
cùng để bảo vệ đất nước khỏi những
kẻ thù xâm lược.

– “Mình về…cây đa”: Lời của người


ra đi

+Thể hiện tình cảm nhớ nơi quê


hương, ký ức về thời kháng chiến
chống Nhật Bản.

+ Nhớ về ề các địa danh quen thuộc


trong cuộc kháng chiến như Tân
Trào, Hồng Thái và mái đình cây đa.

+ Câu “Mình đi, mình có nhớ mình”


có thể hiện sự lãng quên một phần
về quá khứ khi đi đến nơi xa lạ,
nhưng vẫn giữ trong lòng những kỷ
niệm và tình cảm đối với quê hương
và dân tộc.

c. Kết bài:

* Nội dung:

– Đoạn thơ này thể hiện tâm trạng


hoài niệm của tác giả về quá khứ
đầy kháng chiến, ký ức về những
người anh hùng, những trận đánh,
và những nơi đã trở thành biểu
tượng cho sự đoàn kết và chiến
thắng của đồng bào Việt Nam.

– Tác giả đề cao những phẩm chất


cách mạng cao đẹp của quân dân ta,
khẳng định sự thủy chung và sự kiên
trì của người cán bộ, chiến sĩ trong
kháng chiến chống lại giặc ngoại
xâm.

* Nghệ thuật:

+ Những câu thơ lục bát trau chuốt


biến thành những lời đối thoại và cả
độc thoại nội tâm, mở ra thế giới
cảm xúc phong phú của chủ thể trữ
tình.

+ Giọng thơ, ngôn ngữ, nhịp điệu


cùng bộc lộ cảm xúc nhớ thương
day dứt khiến đoạn thơ giống như
một lời hát giao duyên rất đầm thắm,
thiết tha.

* Nhận xét về đặc điểm phong


cách nghệ thuật thơ Tố Hữu:

“Tố Hữu là một nhà thơ lớn. Cả cuộc


đời ông gắn bó với cách mạng. Tố
Hữu nhìn cách mạng bằng con mắt
lãng mạn của một thi sĩ. Thơ ông
dường như chỉ có một giọng. Đó là
giọng hát tưng bừng ca ngợi cách
mạng. Đọc ông trong bất cứ hoàn
cảnh và tâm trạng nào, ta cũng thấy
phấn chấn, náo nức như đi trẩy hội”.
– Trần Đăng Khoa

– Phong cách của nhà thơ Tố Hữu là


thơ trữ tình chính trị

– Sử dụng những từ ngữ tinh tế,


đem lại cho người đọc cảm giác
sống động và chân thực.

– Tác phẩm của ông thường tập


trung vào những vấn đề xã hội, nhân
văn, góp phần lan tỏa những giá trị
đạo đức, văn hóa cho người đọc.

– Đoạn thơ thể hiện tình cảm thủy


chung son sắt giữ người ra đi và
người ở lại. Đó là tình cảm gắn bó
sâu nặng của người cán bộ cách
mạng về xuôi với Việt Bắc.

– Tính dân tộc đậm đà của thơ Tố


Hữu cũng được thể hiện thành công
trong đoạn thơ từ cách sử dụng
ngôn từ, các biện pháp nghệ thuật
đến thể thơ lục bát truyền thống.

Bài văn cảm


nhận về đoạn
thơ “Mình đi, có
nhớ những
ngày…”. và nhận
xét đặc điểm
phong cách
nghệ thuật thơ
Tố Hữu.
Tố Hữu được coi là lá cờ đầu của
cách mạng Việt Nam, ông là nhà kiệt
xuất ở nhiều lĩnh vực khác nhau, ở
Tố Hữu ông luôn đặt lợi ích chung,
nghĩ cho vận mệnh của đất nước để
hoạt động cách mạng, không chỉ trên
chiến trường kháng chiến, Tố Hữu
còn dùng tài năng nghệ thuật, ngòi
bút của mình để sáng tác thơ ca, văn
chương phục vụ cách mạng. Chính
bởi vì vậy, thơ Tố Hữu giàu tính trữ
tình chính trị – đó cũng chính là
phong cách thơ của ông. Tác phẩm
nổi bật nhất phong cách thơ ấn
tượng đó của Tố Hữu là bài thơ Việt
Bắc – được ví như khúc ca tâm tình
của người Việt Bắc và các cán bộ
lãnh đạo kháng chiến. Trong đó, nổi
bật lên là đoạn thơ khắc họa nỗi lòng
sâu sắc, tình nghĩa ân tình thủy
chung của nhà thơ với mảnh đất Việt
Bắc thân yêu:

“Mình đi, có nhớ những ngày

Tân Trào, Hồng Thái, mái đình, cây


đa?”

Việt Bắc được sáng tác bởi


ngòi bút của Tố Hữu vào năm 1954
khi Trung ương Đảng và các cán bộ
cốt lõi của cách mạng Việt Nam tạm
biệt mảnh đất Việt Bắc về thủ đô Hà
Nội, những ngày tháng đấu tranh
gian khổ tạm thời khép lại, thay vào
đó là những ngày tháng hoài niệm,
nhớ nhung mảnh đất Việt Bắc và con
người nơi đó, một khung cảnh với
tâm trạng buồn lâng lâng, những lưu
luyến kỉ niệm bịn rịn giữa người đi –
kẻ ở.

Mở đầu đoạn thơ là hàng loạt câu


hỏi rất ngọt ngào, chứa nhiều những
cảm xúc dâng trào, sự yêu thương
và nhớ nhung vô thời hạn của ngày
tháng đấu tranh chiến đấu đầy gian
khổ của cuộc kháng chiến chống
Pháp của nhân dân ta:

“Mình đi, có nhớ những ngày

Mưa nguồn suối lũ, những mây cùng


Mình về, có nhớ chiến khu

Miếng cơm chấm muối, mối thù nặng


vai”

Đoạn thơ này cho ta thấy được


tâm trạng của người ở dành cho
người ra đi, tất cả như một câu hỏi,
hỏi rằng có còn nhớ đến nơi này hay
không, có nhớ mảnh đất Việt Bắc,
những kỉ niệm ngày tháng chiến đấu
gian khổ, về thời tiết, mưa nguồn,
những ngày lũ lụt sương mù bao
phủ trên khắp núi rừng, nhớ chiến
khu nơi sống và chiến đấu đầy cực
khổ, những bữa ăn thiếu thốn nhưng
vô cùng giản dị, chỉ có miếng cơm
chấm với muối nhưng họ không hề
nhụt chí, tâm lí bảo vệ tổ quốc, mang
trên mình sứ mệnh của cả dân tộc là
giành lại độc lập và sự ấm no cho
nhân dân, đó là mục tiêu cao nhất
của mỗi chiến sẽ và là mục tiêu hàng
đầu của đất nước lúc bấy giò. Để
cho người ở lại hỏi là vì nhà thơ
muốn khơi gợi lại những ngày kháng
chiến gian khổ. Nhớ thiên nhiên Việt
Bắc “mưa nguồn suối lũ, những mây
cùng mù”, câu thơ đã đặc tả được
cảnh thiên nhiên hoang sơ, thời tiết
khắc nghiệt nơi núi rừng Việt Bắc.
Tuy khung cảnh có chút ảm đạm
nhưng vẫn mang đậm chất trữ tình,
thơ mộng, phóng khoáng và hùng vĩ.

Tiếp mạch cảm xúc, vẫn là những lời


hỏi của Việt Bắc nhưng ẩn chứa
trong vần thơ lại là lời bộc bạch tâm
sự của người ở lại, bày tỏ tình cảm
lưu luyến với cán bộ về xuôi:

“Mình về, rừng núi nhớ ai

Trám bùi để rụng, măng mai để già”

Những câu thơ tiếp theo của Tố


Hữu thật đáng để cho con người
phải suy nghĩa, “nhớ ai” ai ở đây là
câu nói của người ở lại dành cho
người ra đi, nhấn mạnh nỗi buồn,
thương nhớ, tình cảm thắm thiết vô
cùng tình cảm thủy chung của nhân
dân Việt Bắc giành cho các cán bộ
chiến sĩ của ta. Họ đi rồi núi rừng
nhớ họ, cảnh vật và con người nơi
đây thiếu đi hình bóng họ, giờ đây
chỉ còn là những kỉ niệm mãi in sâu
trong tâm chí. Những món ăn dân
giã của mảnh đất Tây Bắc, trám,
măng đều đã già không còn bóng
dáng những người lính đi hái trám
bẻ măng. Nỗi buồn da diết và đầm
ấm vô cùng những kỉ niệm đẹp đó.

Nhân dân Việt Bắc vẫn tiếp tục hỏi,


nhưng ở đoạn thơ này lời hỏi được
nhấn mạnh hơn, thể hiện cụ thể và
rõ ràng hơn: “Cán Bộ về xuôi có nhớ
cảnh vật Việt Bắc, con người Việt
Bắc, nhớ những năm tháng cùng
nhau kháng chiến hay không?”

“Mình đi, có nhớ những nhà

Hắt hiu lau xám, đậm đà lòng son

Mình về, có nhớ núi non

Nhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt


Minh.”

Từ đầu đến giờ, tác giả chỉ tập


chung khắc họa nỗi nhớ của người
ở lại giành cho người ra đi, họ lo
rằng các chiến sĩ về với Hà Nội sẽ
quên nơi này, quên những kỉ niệm
gắn bó. Ngoài ra, nhân dân Việt Bắc
còn muốn biết thêm rằng: Cán bộ về
xuôi có nhớ núi non, nhớ thiên nhiên
Việt Bắc hùng vĩ hay không? Có nhớ
khoảng thời gian cùng nhau “kháng
Nhật, thuở còn Việt Minh hay
không”? Chính nghĩa tình của đồng
bào Việt Bắc đối với bộ đội, với Cách
Mạng; sự đồng cảm cùng san sẻ mọi
gian khổ, niềm vui, cùng gánh vác
nhiệm vụ nặng nề, khó khăn làm cho
Việt Bắc – quê hương của cách
mạng, cội nguồn nuôi dưỡng cho
cách mạng – càng thêm ngời sáng
trong tâm trí nhà thơ nói riêng và
trong lòng người đọc nói chung.

Cuối đoạn thơ một hình ảnh hiện lên


cũng rất đỗi thiêng liêng và đáng
quý, một hình ảnh tràn đầy kỉ niệm
mỗi khi nhắc lại với các địa danh lịch
sử:

“Mình đi, mình có nhớ mình

Tân Trào, Hồng Thái, mái đình, cây


đa.”

Nhắc đến đây, tác giả muốn nói


đến những kỉ niệm đã trải qua cùng
với các địa danh lịch sử với những
chiến thắng vang dội, hay những
ngày tháng cùng nhau nghĩ cách,
chiến lược để dành thắng lợi cho
dân tộc. Ta đặt ra một vấn đề có tính
thời sự, sợ rằng mọi người sẽ ngủ
quên trên chiến thắng, quên đi quá
khứ hào hùng của mình, thậm chí sẽ
phản bội lại lý tưởng cao đẹp của
bản thân. Nhà thơ Tố Hữu đã hình
dung trước được diễn biến tâm lý
của con người sau chiến thắng, đây
quả là câu thơ mang tính trừu tượng
và triết lý sâu sắc.

Chỉ với mười hai câu thơ trong khổ 3


của bài Việt Bắc, Tố Hữu đã đưa ta
vào thế giới của hoài niệm và kỉ
niệm, vào một thế giới êm ái, ngọt
ngào, du dương của tình nghĩa cách
mạng. “Giọng thơ tâm tình ngọt ngào
tha thiết và nghệ thuật biểu hiện giàu
tính dân tộc” của Tố Hữu đã góp
phần tạo nên sự thành công cho bài
Việt Bắc.

! # " $ % & #

% Cảm nhận Biện pháp tu


về thiên nhiên từ bài Đò Lèn
Tây Bắc trong $
đoạn “Sông
Mã xa rồi Tây
Tiến ơi!..”. Từ
đó, nhận xét
về chất nhạc,
họa trong
đoạn thơ

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

VĂN MẪU VĂN MẪU LỚP 12

Cảm nhận về đoạn thơ


dốc lên khúc khuỷu……
Mai Châu mùa em
! TH11 3, 2023 & ADMIN
thơm nếp xôi

VĂN MẪU VĂN MẪU LỚP 12

Thơ mới là thơ chiêm


nghiệm trạng thái củ…
chính cái tôi trong thế
! TH10 4, 2023 & ADMIN
giới

VĂN MẪU LỚP 12

Phân tích hình ảnh


cánh chim trong thơ c…
cổ
! TH9 20, 2023 & ADMIN

One thought on “Cảm nhận về


đoạn thơ “Mình đi, có nhớ
những ngày…” Từ đó, nhận xét
đặc điểm phong cách nghệ
thuật thơ Tố Hữu.”

Phân tích bài thơ


Nhớ đồng của Tố
Hữu viết:
27/10/2023 lúc 16:59 )

[…] >>> Xem thêm:


Cảm nhận về đoạn thơ
“Mình đi, có nhớ những
ngày…” Từ đó, nhận
xét đ… […]

TRẢ LỜI

Trả lời

You might also like