Professional Documents
Culture Documents
Ở Việt Nam, chúng ta có thể sử dụng thuyết loại hình kinh tế - văn hóa để giải thích sự
phát triển của nền văn hóa Việt trong quá trình lịch sử. Dưới đây là các ví dụ về các
loại hình kinh tế - văn hóa của Việt Nam:
1. Loại hình kinh tế - văn hóa săn bắt, hái lượm và đánh cá: Trong giai đoạn đầu của
lịch sử Việt Nam, khi người dân sống chủ yếu theo cách sống săn bắt, hái lượm và
đánh cá, nền văn hóa của họ phản ánh sự phụ thuộc vào các nguồn tài nguyên tự
nhiên. Văn hóa này thường liên quan đến các nghi lễ tôn vinh thiên nhiên và các thần
linh, và có thể được thấy trong các truyền thuyết và hình thức nghệ thuật của người
Việt cổ đại.
2. Loại hình kinh tế - văn hóa nông nghiệp dùng cuốc và chăn nuôi: Khi nông nghiệp
trở thành hoạt động chính yếu, văn hóa Việt Nam đã phát triển theo hướng tôn vinh
đất đai và các thần linh liên quan đến nông nghiệp. Nền văn hóa này thường bao gồm
các truyền thống nông nghiệp, như lễ hội mừng mùa, các trò chơi dân gian liên quan
đến nông sản và nghi lễ cúng tế.
3. Loại hình kinh tế - văn hóa nông nghiệp dùng cày với sức kéo động vật: Khi việc sử
dụng công cụ cày và sức kéo động vật trở nên phổ biến, nền văn hóa Việt Nam đã tiếp
tục thay đổi. Văn hóa này thường liên quan đến các giá trị xã hội như lao động chung,
sự hợp tác trong việc cày cấy và thu hoạch, và các lễ hội liên quan đến công việc nông
nghiệp.
Các ví dụ trên chỉ mang tính chất đại diện và chung chung về thuyết loại hình kinh tế -
văn hóa của Việt Nam. Thực tế, trong quá trình lịch sử phát triển, nền văn hóa Việt
Nam đã trải qua sự kết hợp và tương tác của nhiều yếu tố kinh tế và văn hóa khác
nhau, tạo nên một hình ảnh đa dạng và phong phú.
4.Thuyết khu vực văn hóa lịch sử
- Thuyết khu vực văn hóa lịch sử (historical cultural regions theory) là một khái niệm
trong ngành dân tộc học, nhấn mạnh rằng có thể tồn tại nhiều dân tộc với các nền văn
hóa riêng biệt trên cùng một vùng lãnh thổ.
- Thuyết này cho rằng các yếu tố lịch sử, địa lý và văn hóa đã tạo ra các khu vực văn
hóa đặc trưng, trong đó dân tộc và cộng đồng chia sẻ các giá trị, ngôn ngữ, tập tục và
đặc điểm văn hóa chung.
- VD:
1. Khu vực văn hóa Đông Bắc:
- Ngôn ngữ: Đông Bắc sử dụng tiếng Việt và cũng có sự hiện diện của các ngôn ngữ
dân tộc như Tày, Nùng, Dao.
- Phong tục, tập quán: Đông Bắc có những nghi lễ truyền thống như lễ hội mùa, lễ hội
cúng tế, lễ hội đền chùa.
- Trang phục: Trang phục truyền thống của người Đông Bắc thường có sự kết hợp
giữa trang phục dân tộc và trang phục phương Bắc.
- Nghệ thuật: Nghệ thuật truyền thống của Đông Bắc bao gồm nhạc cụ dân tộc, như
kèn đê, t'rưng, và các hình thức múa truyền thống.
2. Khu vực văn hóa Tây Nguyên:
- Ngôn ngữ: Tây Nguyên sử dụng tiếng Việt và có sự hiện diện của các ngôn ngữ dân
tộc như Jarai, Bahnar, Ê Đê, Gia Rai.
- Phong tục, tập quán: Tây Nguyên có các nghi lễ tôn giáo, như rước hồn, cúng rơm,
và các hoạt động văn hóa truyền thống như cưới hỏi, tang lễ.
- Trang phục: Trang phục truyền thống của người Tây Nguyên thường có sự kết hợp
giữa trang phục dân tộc và trang phục phương Bắc.
- Nghệ thuật: Nghệ thuật truyền thống của Tây Nguyên bao gồm các hình thức như
hát ru, múa gongs, và điệu múa đặc trưng của từng dân tộc.
3. Khu vực văn hóa Miền Trung:
- Ngôn ngữ: Miền Trung sử dụng tiếng Việt và có sự đa dạng về ngôn ngữ dân tộc như
Chăm, Bahnar, Ra Glai.
- Phong tục, tập quán: Miền Trung có các nghi lễ truyền thống như lễ hội cúng tế, lễ
hội thủ công mỹ nghệ, lễ hội tôn giáo.
- Trang phục: Trang phục truyền thống của Miền Trung thường có sự kết hợp giữa
trang phục dân tộc và trang phục phương Trung.
- Nghệ thuật: Nghệ thuật truyền thống của Miền Trung bao gồm các hình thức như hát
Huế, hát chèo, múa bài chòi.
Các ví dụ trên chỉ là một phần nhỏ của sự đa dạng văn hóa ở các khu vực trong lịch sử
Việt Nam. Mỗi khu vực đều có những đặc trưng văn hóa riêng, bao gồm ngôn ngữ,
phong tục, tập quán, trang phục, và nghệ thuật, phản ánh sự đa dạng và sự phát triển
lịch sử của dân tộc và văn hóa Việt Nam.
5.Khái niệm vùng văn hóa, phân biệt vùng văn hóa và văn hóa vùng
- Khái niệm vùng văn hoá:
- Vùng văn hóa là một không gian văn hóa nhất định, được tạo thành bởi các đơn vị
dân cư trên một phạm vi địa lý của một hay nhiều tộc người, sáng tạo ra một hệ thống
các dạng thức văn hóa mang đậm sắc thái tâm lý cộng đồng, thể hiện trong môi trường
xã hội nhân văn thông qua các hình thức ứng xử của con người với tự nhiên, xã hội và
ứng xử với nhau trên một tiến trình lịch sử phát triển lâu dài.
- Có hai yếu tố tạo bản sắc văn hóa vùng:
+ Yếu tố về môi trường sinh thái - tự nhiên mà từ đó sinh ra/quy định cách thức cư trú,
canh tác, đấu tranh sinh tồn và phát triển.
+ Yếu tố chứa đựng các hình thức biểu hiện văn hóa của con người, tạo ra cung cách
nhận thức - hoạt động riêng, tạo ra nếp sống, phong tục tập quán, văn học nghệ thuật,
ngôn ngữ và các quan hệ giao lưu kinh tế - văn hóa,… giữa nội bộ cộng đồng hay với
cư dân của các vùng đất/ địa phương khác.
- 1. Vùng văn hóa:
Vùng văn hóa là một khu vực địa lý được xác định dựa trên các đặc điểm văn hóa
chung của nhóm người trong đó. Vùng văn hóa không chỉ bao gồm các thành phần
văn hóa cụ thể, mà còn phản ánh sự tương tác và sự liên kết giữa các thành viên trong
nhóm dân tộc hoặc cộng đồng sống trong vùng đó. Đặc điểm văn hóa chung này có
thể bao gồm ngôn ngữ, tôn giáo, phong tục, tập quán, truyền thống, nghệ thuật, kiến
trúc và các yếu tố văn hóa khác.
Ví dụ:
Vùng văn hóa Địa Trung Hải: Đây là một vùng văn hóa được xác định dựa trên các
đặc điểm văn hóa chung của các quốc gia nằm ven biển Địa Trung Hải, bao gồm Ý,
Hy Lạp, Tây Ban Nha, Tunisia, Ai Cập và nhiều quốc gia khác. Vùng văn hóa Địa
Trung Hải có những đặc trưng văn hóa chung như ảnh hưởng của đạo Công giáo La
Mã, kiến trúc cổ đại La Mã, ẩm thực địa phương như pizza, pasta, mezze và couscous,
cùng với các nghệ thuật truyền thống như opera Ý và nhạc flamenco Tây Ban Nha.
Vùng văn hóa Tây Phi: Đây là một vùng văn hóa được xác định dựa trên các đặc điểm
văn hóa chung của các quốc gia ở khu vực Tây Phi, bao gồm Ghana, Nigeria, Sénégal,
Côte d'Ivoire và nhiều quốc gia khác. Vùng văn hóa Tây Phi có những đặc trưng văn
hóa chung như ảnh hưởng của các tôn giáo như Hồi giáo và Công giáo, truyền thống
âm nhạc và nhảy múa như afrobeats và đường cong, cùng với các nghệ thuật truyền
thống như điêu khắc gỗ và văn học địa phương.