You are on page 1of 4

Câu 1: Phân biệt nhà nước và các tổ chức khác

Tiêu chí Nhà nước Tổ chức XH khác

Khái niệm là một bộ phận cấu thành hệ thống chính là các tổ chức chính trị xã hội, là một bộ
trị, là một tổ chức quyền lực chính trị của phân cấu thành trong hệ thống chính trị,
xã hội có giai cấp, có lãnh thổ, dân cư và các tổ chức được hoạt động theo nguyên
chính quyền độc lập, có khả năng đặt ra và tắc tập trung, tự nguyện và được hệ thống
thực thi pháp luật nhằm thiết lập trật tự xã tổ chức từ trung ương đến địa phương.
hội nhất định trong phạm vi lãnh thổ của Mỗi tổ chức chính trị xã hội lại thực hiện
mình. một vai trò và trách nhiệm khác nhau vì
người dân.
Tính quyền lực Có quyền lực công, quyền lực chính trị Không thiết lập quyền lực công, chỉ có
tính bắt buộc của người đứng đầu
Quản lí dân cư, Quản lý dân cư theo lãnh thổ và phân chia Không phân chia lãnh thổ mà chỉ có hệ
thành viên lãnh thổ thành các đơn vị hành chính thống từ cao xuống thấp theo đơn vị hành
chính
Chủ quyền quốc Có chủ quyền quốc gia, đại diện quốc gia Không có chủ quyền riêng mà nằm trong
gia nhà nước, chỉ đại diện cho tổ chức của
mình
Công cụ quản lí Luật pháp Quản lí nội bộ
XH
Quản lí chính sách Giao tiếp và tương tác

Quản lí tài nguyên Quyền lực trong tổ chức


Nguồn tài chính Các loại thuế Quỹ từ các tổ chức tài trợ

Vay nợ Đóng góp từ cá nhân và doanh nghiệp

Thu phí và lệ phí Nguồn tài chính tự tạo

Câu 2: Phân tích ưu điểm và nhước điểm của nguyên tắc phân
quyền và nguyên tắc tập quyền
 Nguyên tắc phân quyền:

- K/n: Là tập trung toàn bộ quyền lực nhà nước vào tay một người hoặc một cơ quan nào đó
- Ưu điểm:

+ Ngăn ngừa sự chuyên quyền và độc tài trong việc thực hiện quyền lực nhà nước.
+ Bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp, chính đáng của cá nhân và tổ chức trong xã hội.
- Nhược điểm:
+ Có thể dẫn đến chuyên chế, duy ý chí, và độc tài nếu không được thực hiện đúng cách.
 Nguyên tắc tập quyền:

- K/n: Là cách tổ chức nhà nước mà quyền lực nhà nước được phân ra cho các nhánh khác nhau, độc lập tương
đối với nhau. Các nhánh này hợp tác, phối hợp, giám sát và kiềm chế lẫn nhau trong thực hiện quyền lực nhà
nước.
- Ưu điểm:

+ Bảo đảm quyền lực thống nhất không bị phân tán.


+ Đảm bảo sự thống nhất trong việc thực hiện quyền lực nhà nước.
- Nhược điểm:
+ Dễ dẫn đến chuyên quyền, độc tài.
+ Có thể lạm dụng quyền lực và quan liêu

Câu 3: Chức năng của nhà nước


1. Mỗi nhóm chức năng của nhà nước thường có nhiều hoạt động cụ thể. Dưới đây là ví dụ
về 5 hoạt động cụ thể cho mỗi nhóm chức năng:

 Nhóm chức năng hành pháp:

- Quyết định và thực thi luật pháp: Nhà nước có trách nhiệm, thông qua và thực thi luật pháp để đảm bảo trật tự
và an ninh trong xã hội.
- Quản lý hệ thống công quyền: Nhà nước phải xây dựng và duy trì hệ thống công quyền, bao gồm các cơ quan tư
pháp và tòa án, để giải quyết tranh chấp và áp dụng công lý.
- Quản lý quốc gia và chính quyền địa phương: Nhà nước có trách nhiệm quản lý và điều hành các cơ quan chính
quyền địa phương, đảm bảo sự phát triển và phục vụ cộng đồng.

 Nhóm chức năng lập pháp:

- Thẩm tra và thông qua luật pháp: Quốc hội hoặc cơ quan lập pháp có nhiệm vụ thẩm tra, xem xét và thông qua
các dự thảo luật, đảm bảo rằng các quy định phù hợp và có lợi cho quốc gia và cộng đồng.
- Đại diện cho các công dân: Các nghị sĩ và đại diện được bầu cử bởi công dân để đại diện cho ý kiến và quyền
lợi của công dân trong quy trình lập pháp.
- Giám sát quyền hành pháp: Quốc hội có nhiệm vụ giám sát và kiểm soát hoạt động của chính phủ và các cơ
quan hành pháp.

 Nhóm chức năng hành pháp:

- Quản lý kinh tế quốc gia: Nhà nước có trách nhiệm xây dựng và triển khai chính sách kinh tế, quản lý tài
nguyên và đảm bảo sự phát triển kinh tế của quốc gia.
- Cung cấp dịch vụ công: Nhà nước cung cấp và quản lý các dịch vụ công cần thiết cho cộng đồng, bao gồm giáo
dục, y tế, giao thông vận tải, an ninh xã hội, v.v.
- Bảo vệ quốc gia: Nhà nước có trách nhiệm bảo vệ lãnh thổ và an ninh quốc gia, bao gồm quốc phòng, an ninh
và quan hệ quốc tế.

2. Mối quan hệ giữa chức năng đối nội và chức năng đối ngoại là như sau:

- Chức năng đối nội : là những hoạt động mà nhà nước thực hiện trong nội bộ quốc gia để quản lý và điều hành
các vấn đề nội bộ. Chức năng đối nội bao gồm việc quản lý kinh tế, cung cấp dịch vụ công, đảm bảo trật tự
công cộng, và quản lý chính quyền địa phương.
- Chức năng đối ngoại : là những hoạt động mà nhà nước thực hiện với các quốc gia và tổ chức quốc tế khác.
Chứcnăng đối ngoại bao gồm việc xây dựng và duy trì quan hệ ngoại giao, tham gia vào các tổ chức quốc tế,
thương lượng và ký kết các thỏa thuận quốc tế, và bảo vệ lợi ích quốc gia trên sân khấu quốc tế.

 Mối quan hệ giữa chức năng đối nội và chức năng đối ngoại là tương đối phức tạp. Hoạt động đối nội của nhà
nước, chẳng hạn như quản lý kinh tế và cung cấp dịch vụ công, có thể ảnh hưởng đến quan hệ đối ngoại của
quốc gia. Chẳng hạn, một nền kinh tế mạnh và ổn định có thể tạo điều kiện thuận lợi cho việc xúc tiến quan hệ
thương mại và đầu tư với các quốc gia khác.

 Ngược lại, chức năng đối ngoại có thể ảnh hưởng đến chức năng đối nội. Các thỏa thuận quốc tế và cam
kết với các tổ chức quốc tế có thể yêu cầu nhà nước thực hiện các biện pháp pháp lý và cải cách trong
nội bộ quốc gia để tuân thủ các tiêu chuẩn quốc tế.

3. Phân tích sự thay đổi chức năng của NN trong bối cảnh toàn cầu hóa?

- Mở cửa thị trường và quản lý kinh tế: Toàn cầu hóa đã thúc đẩy việc mở cửa thị trường và tăng cường quan hệ
thương mại giữa các quốc gia. Nhà nước phải thích nghi và điều chỉnh chức năng của mình để quản lý kinh tế
trong môi trường toàn cầu hóa, bao gồm việc xây dựng chính sách thương mại, thuế quan và quản lý tài chính
quốc tế.

- Quan hệ đối ngoại và hợp tác quốc tế: Toàn cầu hóa đã đẩy mạnh tầm quan trọng của quan hệ đối ngoại và hợp
tác quốc tế. Nhà nước phải tham gia vào các hiệp định quốc tế, tham gia vào các tổ chức quốc tế và xử lý các
vấn đề thế giới như biến đổi khí hậu, di dân, an ninh toàn cầu và phòng chống tội phạm quốc tế.

- Quản lý các vấn đề toàn cầu: Toàn cầu hóa mang lại những thách thức toàn cầu như biến đổi khí hậu, khủng bố,
dịch bệnh, di cư và tội phạm toàn cầu. Nhà nước phải thay đổi chức năng của mình để xử lý và đối phó với
những vấn đề này, đồng thời hợp tác với các quốc gia khác để tìm kiếm giải pháp chung.

- Bảo vệ lợi ích quốc gia: Trong bối cảnh toàn cầu hóa, nhà nước vẫn phải đảm bảo bảo vệ lợi ích quốc gia và
quyền lợi

You might also like