Professional Documents
Culture Documents
3
Giáo trình PLĐC tr.4
“Một quốc gia, mặc dù có chủ quyền tối cao đối với lãnh thổ của mình, nhưng
không được phép thay đổi những điều kiện tự nhiên của lãnh thổ mình để gây bất
lợi cho điều kiện tự nhiên của quốc gia láng giềng” – Openhiem.4
4
Openhiem, 1912, p. 243-244
Bốn, nhà nước ban hành pháp luật và thực hiện sự quản lý bắt buộc đối với mọi
công dân.
Nhà nước là tổ chức đại diện cho mọi thành viên trong xã hội. Để thực hiện được sự
quản lý đối với các thành viên, nhà nước ban hành pháp luật và bảo đảm thực hiện
bằng sức mạnh cưỡng chế. Tất cả quy định của nhà nước đối với mọi công dân
được thể hiện trong pháp luật do nhà nước ban hành. Pháp luật gồm hệ thống các
quy tắc xử sự chung, do nhà nước ban hành và bảo đảm thực hiện, thể hiện ý chí
của nhà nước, là công cụ điều chỉnh các quan hệ xã hội vì sự tồn tại và phát triển
của xã hội, đồng thời cũng vì lợi ích, mục đích của giai cấp thống trị. Nhà nước và
pháp luật có mối liên hệ chặt chẽ, tác động qua lại và phụ thuộc lẫn nhau; nhà nước
không thể thực hiện được vai trò là người quản lý xã hội nếu không có pháp luật,
ngược lại pháp luật phải thông qua nhà nước để được ban hành và được thực hiện
thông qua cưỡng chế nhà nước. Trong xã hội có nhà nước chỉ có nhà nước mới có
quyền ban hành pháp luật.
Chức năng ban hành pháp luật và đảm bảo thực hiện pháp luật là một trong những
đặc điểm đặc trưng quan trọng thể hiện sự khác biệt giữa nhà nước và các tổ chức
khác. Bởi lẽ, các tổ chức xã hội khác để quản lý, điều hành công việc của tổ chức
mình thường ban hành các văn bản áp dụng trong nội bộ như điều lệ, nội quy, quy
chế, quy trình,... quy định nguyên tắc xử sự của các thành viên trong quá trình quản
lý, điều hành các tổ chức xã hội. Những quy định này không phải là pháp luật vì
không mang tính quyền lực nhà nước và không được bảo đảm thực hiện bằng cưỡng
chế nhà nước những phải phù hợp và không trái với pháp luật của nhà nước.
Năm, nhà nước có quyền quy định và thực hiện việc thu các loại thuế.
Để duy trì bộ máy nhà nước và tiến hành các hoạt động quản lý đất nước, mọi nhà
nước đều quy định và tiến hành thu các loại thuế bắt buộc đối với các dân cư của
mình. Thuế là một khoản đóng góp bắt buộc cho nhà nước do pháp luật quy định
đối với các tổ chức, cá nhân thuộc đối tượng chịu thuế nhằm đáp ứng các nhu cầu
chi tiêu của nhà nước ( chi tiêu đầu tư phát triển kinh tế, xây dựng cơ sở hạ tầng
giao thông, giáo dục, n ninh, quốc phòng, trả lương cho những người trong bộ máy
nhà nước, phụ cấp, trợ cấp cho các đối tượng được hưởng chế độ an sinh xã hội,... ).
Trong xã hội có nhà nước không một thiết chế chính trị nào ngoài nhà nước có
quyền quy định về thuế và thu các loại thuế. Bằng quyền lực chính trị của mình, nhà
nước ban hành các loại thuế tạo lập nguồn thu cho ngân sách nhà nước. Các khoản
thu này được bố trí sử dụng theo dự toán ngân sách nhà nước đã được phê duyệt.
Do vậy, về bản chất, thuế phản ánh các quá trình phân phối lại thu nhập trong xã
hội, thể hiện các mối quan hệ tài chính giữa nhà nước và các tổ chức, cá nhân trong
xã hội.
→ Tài liệu tham khảo: Giáo trình Lý luận nhà nước và pháp luật, NXB. Đại học
quốc gia, TP.HCM, 2021, tr.2,3,4,5,6.