You are on page 1of 4

Trong truyện ngắn "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu, có hai nhân vật chính là người họa

sĩ và người lính năm xưa. Cả hai nhân vật này đều đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sự
phát triển của câu chuyện và mang đến những ý nghĩa sâu sắc.
Người họa sĩ là một nhân vật tài ba và danh tiếng. Ông là một người mở đường tài ba và
tinh anh trong công cuộc đổi mới văn học Việt Nam.
Tác phẩm của ông luôn hướng tới cuộc sống cùng con người thời hậu chiến, chứa đựng
những tuyên ngôn, triết lý đáng suy ngẫm. Trong truyện "Bức tranh", người họa sĩ trải qua một
cuộc đấu tranh nội tâm để tìm hiểu bản chất bên trong của mình. Ông nhìn thẳng vào chính lỗi
lầm của bản thân trong quá khứ và tìm cách sửa chữa. Điều này cho thấy sự chân thành và lòng
tự trọng của người họa sĩ. Người lính năm xưa là một nhân vật giả tưởng mà người họa sĩ tạo ra
để trò chuyện. Nhân vật này đại diện cho quá khứ và những lỗi lầm của người họa sĩ.
Cuộc trò chuyện giữa người họa sĩ và người lính năm xưa mang đến những phân tích sâu
sắc về tâm lý và lương tri. Người lính năm xưa khi nhìn rõ "khuôn mặt bên trong" của mình đã
thừa nhận mạnh mẽ tất cả những lỗi lầm. Nhân vật này đóng vai trò quan trọng trong việc giúp
người họa sĩ nhìn thấy và chấp nhận những sai lầm của mình. Cả hai nhân vật trong truyện "Bức
tranh" đều mang ý nghĩa sâu sắc và tạo nên sự phát triển của câu chuyện. Người họa sĩ và người
lính năm xưa đại diện cho sự đấu tranh nội tâm và sự tự nhìn thẳng vào chính mình. Từ đó,
truyện ngắn "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu đã thành công trong việc truyền tải những
thông điệp đầy ý nghĩa về sự chân thành, lòng tự trọng và khám phá bản thân.

Trong thời kì kháng chiến chống Mỹ có rất nhiều nhà văn tài năng và nổi bật, không thể
không kể đến nhà văn Nguyễn Minh Châu. Nguyễn Minh Châu đã đặt chân rong ruổi khắp các
nẻo đường để có thể nhìn và ghi lại những khoảnh khắc, xúc cảm và vẻ đẹp của bộ đội ta. Truyện
ngắn Bức tranh là một trong những truyện ngắn được đánh giá là hay và xuất sắc nhất của
Nguyễn Minh Châu.
Đoạn trích Bức tranh được rút ra trong tập Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành được
sáng tác năm 1983. Có thể nói tác phẩm Bức tranh ra đời chính là một sự đánh dấu cho quá trình
bắt đầu chuyển hướng sáng tác sang kiểu nhân vật tư tưởng của chính nhà văn. Nổi bật trong
toàn bộ đoạn trích, người đọc ấn tượng với nhân vật người chiến sĩ, một người chiến sĩ với nhiều
phẩm chất tốt đẹp của người lính cụ Hồ.
Khi viết về đề tài người lính, mỗi nhà văn sẽ quan sát ở một khía cạnh và góc nhìn khác
nhau, điều đó sẽ phụ thuộc vào sự sáng tạo của người cầm bút. Đối với Nguyễn Minh Châu, ông
không hề gọi tên đó là người lính, người chiến sĩ nào mà chỉ gọi bằng một cái tên chung chung,
không ám chỉ cụ thể bất kì một ai. Những người lính phải oằn mình dưới bom đạn và chiến
trường chính là nơi nguy hiểm và cực khổ nhất, người hoạ sĩ đã đến nơi được coi là tâm của bệnh
sốt rét. Người lính đã được miêu tả khiến người đọc không khỏi xót thương “nước da xam xám,
cặp môi thâm sì”, thế nhưng đó chính là đặc điểm chung của tất cả người lính lúc bấy giờ.
Khi mà người chiến sĩ xin vẽ một bức chân dung thì người hoạ sĩ đã vội vàng từ chối, anh ta
nhìn người chiến sĩ với ánh mắt lạnh lùng. Sang vài hôm sau, họ lại gặp lại nhau, nhưng thay vì
trách móc người hoạ sĩ thì anh chiến sĩ đã giúp đỡ và hỗ trợ rất nhiều.
Khi đó, người hoạ sĩ mới nhận ra một điều rằng anh chiến sĩ ấy đã vô cùng bao dung, tốt bụng,
sẵn sàng giúp đỡ mình, không hề để trong lòng những chuyện xảy ra hôm trước. Và không riêng
gì người chiến sĩ trong câu truyện của Nguyễn Minh Châu mà ta tin rằng bất kì người lính nào
cũng sẽ như vậy, ở họ chính là những phẩm chất tốt đẹp, cao cả, tốt bụng và lương thiện vô
cùng.
Toàn bộ đoạn trích đề cập đến vẻ đẹp tâm hồn của con người, những nét tính cách ẩn sâu
bên trong, hãy cố gắng nhìn vào sâu trong họ để có thể thấu hiểu và cảm thông. Nhân vật anh
chiến sĩ trong đoạn trích Bức tranh chính là một hình ảnh đẹp nhất cho hình tượng người lính cụ
Hồ.
Bài văn nghị luận phân tích và đánh giá về các nhân vật trong truyện ngắn "Bức tranh" của
Nguyễn Minh Châu:
Truyện ngắn "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu là một tác phẩm mang tính chất triết lý,
tập trung vào việc khám phá tâm lý và tư tưởng của các nhân vật. Đoạn trích đã đề cập đến bước
ngoặt quan trọng trong sáng tác của tác giả khi ông chuyển hướng sang tác theo kiểu nhân vật tư
tưởng. Dựa vào đó, ta có thể phân tích và đánh giá về các nhân vật trong truyện.
Trong "Bức tranh", các nhân vật được xây dựng một cách tường minh và chi tiết, cho phép
độc giả hiểu rõ tâm lý và suy nghĩ của họ. Có hai nhân vật chính trong truyện: người cha và con
trai. Người cha là một họa sĩ nổi tiếng, đã trải qua nhiều khó khăn và thất bại trong cuộc sống.
Ông đã chuyển hướng sang tác theo kiểu nhân vật tư tưởng để tìm kiếm sự tự do và sáng tạo.
Nhân vật con trai, một họa sĩ trẻ, đang tìm kiếm sự thành công và thăng tiến trong nghề nghiệp.
Nhân vật người cha được miêu tả là một người có tâm hồn sâu sắc và tư duy triết lý. Ông đã
trải qua những trăn trở và khó khăn trong cuộc sống, và việc chuyển hướng sang tác theo kiểu
nhân vật tư tưởng cho thấy sự đổi mới và sáng tạo của ông. Tuy nhiên, ông cũng mang trong
mình sự mất mát và cô đơn, và việc tìm kiếm sự tự do và sáng tạo có thể được hiểu như một cách
để ông thoát khỏi những gánh nặng và áp lực của cuộc sống.
Nhân vật con trai, dù trẻ tuổi và đầy nhiệt huyết, lại đối diện với những khó khăn và thách
thức trong việc theo đuổi nghệ thuật. Anh ta muốn thành công và thăng tiến, nhưng cũng phải
đối mặt với áp lực từ gia đình và xã hội. Sự xuất hiện của người cha và câu chuyện về việc
chuyển hướng sang tác theo kiểu nhân vật tư tưởng đã mở ra cho anh ta một cách nhìn mới về
nghệ thuật và cuộc sống.
Từ đó, ta có thể đánh giá rằng các nhân vật trong truyện "Bức tranh" của Nguyễn Minh
Châu được xây dựng một cách sắc sảo và sâu sắc. Tác giả đã thành công trong việc khám phá
tâm lý và suy nghĩ của các nhân vật, mang đến cho độc giả những suy ngẫm về cuộc sống và
nghệ thuật. Các nhân vật trong truyện không chỉ là những cái tên trên giấy mà còn là những con
người có c

Phân tích đặc sắc trong nghệ thuật kể chuyện (lời kể chuyện, điểm nhìn, ngôi kể) và nội
dung (chủ đề, tư tưởng) trong trích đoạn truyện ngắn Bức tranh của Nguyễn Minh Châu
Trong truyện "Bức tranh", Nguyễn Minh Châu đã tài hòa vào câu chuyện về một họa sĩ với
khả năng vẽ bức tranh tưởng nhớ về những người lính đã hy sinh trong chiến tranh. Truyện ngắn
"Bức tranh" là một phần trong tập "Người đàn bà trên chuyến tàu tốc hành" (1983), nổi bật như
một tác phẩm đầy cảm hứng cũng như vô cùng tinh tế. Qua câu chuyện của một họa sĩ, tác giả
đặt ra câu hỏi quan trọng về khả năng nhìn thấu bản chất của con người. Tác phẩm không chỉ là
một câu chuyện đơn giản về nghệ thuật, mà còn là một tác phẩm sâu sắc về lòng biết ơn và sự
nhân hậu.
Trong "Bức tranh", câu chuyện về họa sĩ tài năng và sự hy sinh của chiến sĩ được tái hiện
một cách cảm động và ý nghĩa. Bức tranh chân dung trở thành biểu tượng của lòng dũng cảm và
sự hy sinh trong chiến tranh. Tuy nhiên, đằng sau vẻ đẹp của bức tranh là một lời hứa không thực
hiện được của họa sĩ. Ông không thể hoàn thành mong muốn thực hiện trong hoàn cảnh khó
khăn, gian khổ nhất của những người chiến sĩ nơi biên cương giành lấy độc lập tự do cho tổ quốc
thân yêu của ta. Sự tiếc nuối và tâm trạng đeo bám anh ta từng ngày, khiến anh ta phải đối diện
với quyết định khó khăn về việc nhận lỗi và chuộc lại sai lầm. Nhưng qua hành động của họa sĩ,
chúng ta thấy được sự trưởng thành và sự thấu hiểu về giá trị của trách nhiệm và lòng nhân ái.
Việc anh ta thừa nhận và sửa chữa sai lầm không chỉ là việc làm đúng đắn mà còn là biểu hiện
của sự trân trọng và biết ơn đối với những người đã hy sinh vì đất nước."Bức tranh" không chỉ là
một câu chuyện về nghệ thuật và sự hy sinh mà còn là một bài học về trách nhiệm và lòng biết
ơn, khiến độc giả thêm chiêm nghiệm về những bài học sâu sắc trong cuộc sống qua những tình
huống có thể nói là khó quyết định nhất trong cuộc đời con người.

Dàn ý Phân tích đặc sắc trong nghệ thuật kể chuyện (lời kể chuyện, điểm nhìn, ngôi kể) và
nội dung (chủ đề, tư tưởng) trong trích đoạn truyện ngắn Bức tranh của Nguyễn Minh Châu
Chiến tranh là chủ đề chính của tác phẩm với tất cả những đau khổ và mất mát không thể
tránh khỏi. Tác phẩm mở ra một khung cảnh đau lòng về những hậu quả của cuộc chiến, khơi
gợi sự nhận thức về tầm quan trọng của việc giữ gìn bản sắc tốt đẹp và luôn luôn bày tỏ lòng biết
ơn với cha ông ta- những người đã hy sinh trong cuộc chiến khốc liệt.
Qua bức tranh chân dung, tác giả không chỉ muốn gửi đi thông điệp về nghệ thuật và sự đau
thương mà còn muốn nhấn mạnh tư tưởng về lòng biết ơn và tấm lòng cao thượng. Bức tranh trở
thành biểu tượng của sự hy sinh và lòng trung thành của người lính, nhưng cũng là một biểu
tượng của sự quên lãng và hối tiếc của người họa sĩ. Tác phẩm tôn vinh khả năng nhìn thấu bản
chất của chính bản thân ta, đặt ra câu hỏi về khả năng hiểu biết và sự nhân từ trong sâu thẳm tâm
can của mỗi người. Qua việc thể hiện sự lưu luyến và tiếc nuối của họa sĩ, chúng ta nhận ra giá
trị của việc giữ gìn và biết ơn, tự hào những người lính anh dũng, đồng thời nhận thức được ý
nghĩa của lòng biết ơn và sự cao thượng trong tâm hồn con người.
Nguyễn Minh Châu đã sử dụng những câu từ giản dị nhất nhưng rất sâu sắc để tập trung
miêu tả nhân vật và tình huống có trong truyện. Thông qua lời kể truyện đầy sinh động, chân
thực của tác giả, độc giả có cơ hội tận mắt chứng kiến sự phân vân trong tâm hồn của người họa
sĩ. Trong "Bức tranh," tác giả sử dụng điểm nhìn bên trong và ngôi kể ngôi thứ nhất. Điều này
cho phép độc giả đắm chìm vào tâm lý của họa sĩ, cảm nhận mọi tư tưởng và tình cảm mà anh ta
trải qua.
Truyện ngắn "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật
xuất sắc mà còn là một bài học về lòng biết ơn, sự nhân hậu và khả năng thấu hiểu con người.
Qua việc kể chuyện và đặt mình điểm nhìn bên trong, tác giả đã thành công trong việc thể hiện
nội dung và tư tưởng sâu sắc của tác phẩm này. Dù thời gian có trôi đi thì “Bức tranh" chính là
một tác phẩm đáng để độc giả tìm hiểu về những câu chuyện bài học sâu sắc thông qua cuộc
sống của mình.

Trong truyện ngắn "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu, có hai nhân vật chính là người họa
sĩ và người lính năm xưa. Cả hai nhân vật này đều đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sự
phát triển của câu chuyện và mang đến những ý nghĩa sâu sắc.

Người họa sĩ là một nhân vật tài ba và danh tiếng. Ông là một người mở đường tài ba và
tinh anh trong công cuộc đổi mới văn học Việt Nam. Tác phẩm của ông luôn hướng tới cuộc
sống cùng con người thời hậu chiến, chứa đựng những tuyên ngôn, triết lý đáng suy ngẫm. Trong
truyện "Bức tranh", người họa sĩ trải qua một cuộc đấu tranh nội tâm để tìm hiểu bản chất bên
trong của mình. Ông nhìn thẳng vào chính lỗi lầm của bản thân trong quá khứ và tìm cách sửa
chữa. Điều này cho thấy sự chân thành và lòng tự trọng của người họa sĩ.

Người lính năm xưa là một nhân vật giả tưởng mà người họa sĩ tạo ra để trò chuyện. Nhân
vật này đại diện cho quá khứ và những lỗi lầm của người họa sĩ. Cuộc trò chuyện giữa người họa
sĩ và người lính năm xưa mang đến những phân tích sâu sắc về tâm lý và lương tri. Người lính
năm xưa khi nhìn rõ "khuôn mặt bên trong" của mình đã thừa nhận mạnh mẽ tất cả những lỗi
lầm. Nhân vật này đóng vai trò quan trọng trong việc giúp người họa sĩ nhìn thấy và chấp nhận
những sai lầm của mình.

Cả hai nhân vật trong truyện "Bức tranh" đều mang ý nghĩa sâu sắc và tạo nên sự phát triển
của câu chuyện. Người họa sĩ và người lính năm xưa đại diện cho sự đấu tranh nội tâm và sự tự
nhìn thẳng vào chính mình. Từ đó, truyện ngắn "Bức tranh" của Nguyễn Minh Châu đã thành
công trong việc truyền tải những thông điệp đầy ý nghĩa về sự chân thành, lòng tự trọng và khám
phá bản thân.

You might also like