Professional Documents
Culture Documents
THÁNG 10/2022
I. TOÀN CẢNH BÁO CHÍ VIỆT NAM & THỊ TRƯỜNG TRUYỀN THÔNG
Ở phương Tây, hai khái niệm này gần như là một vì báo chí phương Tây cơ bản thuộc về
xã hội dân sự, và người ta gọi chung là truyền thông, giới truyền thông. Trong khi đó ở
Việt Nam, báo chí là cơ quan ngôn luận của các tổ chức trong hệ thống chính trị, còn
truyền thông có thể được hiểu rộng hơn - là truyền thông xã hội, mạng xã hội.
1. Báo chí và đặc thù nghề báo
1.1. Toàn cảnh báo chí Việt Nam
Việt Nam có 850 cơ quan báo chí in, trong đó có 1 hãng thông tấn quốc gia; 110 báo điện
tử; 67 đài truyền hinh. Có 18.000 người được cấp thẻ nhà báo và 5.000 người chưa đủ
điều kiện
Tất cả báo chí Việt Nam đều trực thuộc các cơ quan thuộc Chính phủ và được kiểm soát
chặt chẽ bởi Đảng và Chính phủ. Cơ quan quản lý báo chí cấp Chính phủ là Bộ thông tin
Truyền thông. Cơ quan của Đảng quản lý hoạt động báo chí là Ban Tuyên giáo Trung
Ương
Trong đó nhóm báo VIP gồm các báo như: Nhân Dân, Tạp chí Cộng sản, VTV, VOV,
Thông tấn xã VN. Đây thường là những báo được bao cấp toàn bộ Tổng biên tập báo
VOV, VOH, Thông tấn xã thường là Ủy viên Trung ương Đảng.
Những điều kiêng kị của báo chí Việt Nam có bao gồm: Chính sách đối nội, đối ngoại
của Chính phủ, Tôn giáo và Nhân quyền; vai trò của Đảng; đời tư của các nhà lãnh đạo.
Báo chí được coi là quyền lực thứ tư sau lập pháp, hành pháp, tư pháp, nhằm để nhấn
mạnh vai trò của thông tin. Chức năng của Báo chí gồm: (1) Chức năng thông tin, giao
tiếp, (2) Chức năng tư tưởng, (3) Chức năng thư giãn, giải trí, (4) Chức năng chuyển giao,
phát triển văn hóa, (5) Chức năng quản lí, giám sát và phản biện xã hội (6) Chức năng
kinh tế, dịch vụ.
Đạo đức trong nghề báo có ý nghĩa vô cùng to lớn. Một sản phẩm báo chí khi được đăng
tải có sức lan tỏa mạnh, tác động xã hội rộng nhanh. Nếu không có đạo đức nghề nghiệp
thì những sản phẩm không đảm bảo tính chính xác sẽ gây tác động vô cùng nghiêm trọng
cho xã hội.
Nhà báo Hữu Thọ đã từng nói: “Mắt sáng, lòng trong, bút sắc” . Nghĩa là nhà báo phải
trực tiếp nghe thấy, trực tiếp nhìn thấy. Người viết có quan điểm rõ ràng, không bị chi
phối bởi các yếu tố sai trái. Bên cạnh đó cần dám lên án cái sai, ủng hộ cái đúng, mở ra
lối đi mới cho người đọc.
II. QUY TẮC ĐẠO ĐỨC NGHỀ BÁO TRÊN THẾ GIỚI
1. Quy tắc của Hội Ký Giả chuyên nghiệp Hoa Kì (SCJ)
Hội Ký giả Chuyên nghiệp (Society of Professional Journalists – SPJ) tuyên bố có bốn
nguyên tắc là nền tảng của một nền báo chí có đạo đức và khuyến khích áp dụng chúng
cho mọi loại hình truyền thông.
1.1.Tìm kiếm sự thật và tường thuật nó
Nguyên tắc đầu tiên quy định rằng một nền báo chí có đạo đức thì phải trung thực và
công bằng. Cụ thể, các nhà báo trung thực và can đảm khi thu thập, tường thuật và giải
thích thông tin. Phải kiểm chứng thông tin trước khi cung cấp và chịu trách nhiệm về tính
chính xác của thông tin. Đồng thời, nên sử dụng nguồn tin gốc bất cứ khi nào có thể và
luôn ghi rõ nguồn của thông tin. Nhà báo phải biết rằng mình có nghĩa vụ giám sát chính
phủ và các vấn đề công cộng. Vì vậy, họ cần tìm kiếm để đảm bảo rằng việc công được
tiến hành một cách công khai và mạnh dạn đem những mặt tối ra để phơi bày. Tuy nhiên,
tránh thu thập thông tin bằng những phương pháp lén lút, trừ phi các phương pháp có tính
mở sẽ không mang lại thông tin cần thiết cho công chúng.
1.2. Tối thiểu hóa hậu quả
Nguyên tắc thứ hai chủ yếu quy định về cách đối xử với nguồn tin. Một nền báo chí có
đạo đức tôn trọng nguồn tin, đồng nghiệp, công chúng và phải hiểu rằng các cá nhân có
quyền kiểm soát thông tin về bản thân. Đặc biệt, nhà báo nên tăng mức nhạy cảm của
mình khi ứng xử với trẻ vị thành niên, nạn nhân của tội phạm, và những đối tượng thiếu
kinh nghiệm. Nhà báo cũng cần phân biệt rằng tiếp cận thông tin một cách hợp pháp và
công bố thông tin một cách hợp đạo đức là hai chuyện khác nhau. Vì vậy, cần cân nhắc
việc đăng tải một tin tức nào đó.
1.3. Hành động độc lập
Nguyên tắc thứ ba cho rằng nghĩa vụ cơ bản và tối thượng của một nền báo chí có đạo
đức là phục vụ lợi ích chung. Vì vậy cần từ chối biệt đãi các nhà quảng cáo, nhà tài trợ
hoặc bất cứ nguồn lợi nào khác và chống lại mọi áp lực gây ảnh hưởng đến việc đưa tin.
Phân biệt tin tức với quảng cáo, không được pha trộn làm mờ ranh giới giữa hai thứ này.
1.4. Chịu trách nhiệm và minh bạch
Nguyên tắc cuối cùng quy định trong một nền báo chí có đạo đức, nhà báo phải chịu trách
nhiệm về công việc của mình. Nhất là khi có những sai sót thì cần sửa chữa một cách kịp
thời, giải trình rõ ràng trước công chúng.
2. Quy tắc đạo đức của The New York Times.
Bộ quy tắc gồm 155 điều, được chia thành các mục như:
(1) Nghĩa vụ với độc giả: Đối xử với độc giả một cách công bằng và cởi mở, cung cấp
nguồn tin chính xác để phục vụ họ.
(2) Săn lùng tin tức: Giữ quan hệ đúng mực với nguồn tin khi săn lùng tin tức để tránh
thiên vị
(3) Bảo vệ tính trung lập: Không được nhận quà cáp hoặc những khoản ưu đãi từ bất kì
ai để tránh làm ảnh hưởng đến tính khách quan của thời báo
(4) Tham gia đời sống xã hội và xuất hiện trên phương tiện truyền thông: Khi tham
gia đời sống xã hội và xuất hiện trên các phương tiện truyền thông nhà báo tránh bày tỏ
các quan điểm về vấn đề chưa được công bố trên thời báo. Vì những quan điểm này có
thể trái với quan điểm của thời báo
(5) Quảng cáo: Đối xử với các nhà quảng cáo cách công bằng, tách biệt tin tức và quảng
cáo.
(6) Nghĩa vụ với thời báo: không được tiết lộ thông tin mật về các hoạt động, chính sách
hoặc kế hoạch của Thời báo hoặc của các công ty thành viên của Thời báo.
(1) Trung thực và chính xác: Với phóng viên BBC, đưa tin chính xác là tiêu chí quan
trọng hơn là làm tin thật nhanh. Trước hết, nhà báo cần kiểm chứng các sự kiện và xác tín
nguồn thông tin; việc chỉ dựa vào nguồn của một hãng thông tấn hoặc thông tin từ các
mạng xã hội là việc không được chấp nhận.
(2) Bất thiên vị: Cần công bằng, cởi mở và khách quan khi đánh giá chứng cứ và cân
nhắc các sự kiện.
(3) Độc lập: có tư duy và cách hành xử độc lập để tránh thiên vị
(4) Phục vụ lợi ích công chúng: Giữ cân bằng giữa tường thuật một cách chính xác với
việc cần có lòng trắc ẩn để tránh xâm phạm quyền riêng tư cá nhân một cách không thỏa
đáng, nhất là khi đưa tin về các vụ tai nạn, thảm họa, chiến tranh,…
(5) Trách nhiệm với khán thính giả: Chịu trách nhiệm trước công chúng về thông tin
đăng tải.
Khoản 2 Điều 40 Luật Báo chí 2016 còn quy định rõ hơn về quyền và nghĩa vụ nhà báo
với những cuộc phỏng vấn: “Sau khi phỏng vấn, trên cơ sở thông tin, tài liệu của người
trả lời cung cấp, người phỏng vấn có quyền thể hiện bằng các hình thức phù hợp. Người
phỏng vấn phải thể hiện chính xác, trung thực nội dung trả lời của người được phỏng
vấn. Người được phỏng vấn có quyền yêu cầu xem lại nội dung trả lời trước khi đăng,
phát. Cơ quan báo chí và người phỏng vấn phải thực hiện yêu cầu đó”. Khi phỏng vấn,
nhà báo như đang thỏa thuận “một hợp đồng” với người được phỏng vấn, vì vậy nếu
người được phỏng vấn có yêu cầu chỉnh sửa hay giữ bí mật danh tính, nhà báo phải tuân
thủ theo.
Theo TS. Lê Hoàng Việt Lâm, cùng sự phát triển mạnh mẽ của các mạng xã hội hiện
nay, người dùng dễ rơi vào sự bối rối, hoang mang khi sử dụng. Vì vậy, mọi người cần
trang bị cho mình những kiến thức cơ bản để có thể tham gia mạng xã hội một cách an
toàn và văn minh. Cụ thể, có những lưu ý như sau:
2.1.1. Sử dụng tên chính danh, cài mật khẩu an toàn, không kết bạn với bất cứ ai
khi chưa biết thông tin về họ.
Theo Điều 4 của Bộ quy tắc Ứng xử trên mạng xã hội, chúng ta cần sử dụng tên chính
danh và cài mật khẩu an toàn. Bởi vì tài khoản mạng xã hội chứa đựng rất nhiều thông tin
cá nhân, riêng tư nên chúng ta cần kỹ thận trọng và bảo mật tuyệt đối tài khoản của
mình.
2.1.2. Quán triệt các nguyên tắc cơ bản trong quá trình sử dụng.
(1) Những gì một người thể hiện trên mạng xã hội là một sự phản ánh con người, tính
cách, của họ. Một số công ty hiện nay sẽ xem xét trang cá nhân của một người trên mạng
xã hội để quyết định có tuyển dụng hay không. Vì vậy, chúng ta nên chú trọng chia sẻ
những cảm xúc đẹp, những hình ảnh thẩm mỹ, những khoảnh khắc quý giá, tích cực lên
mạng xã hội (Mục 3, Điều 4 của Bộ quy tắc Ứng xử trên mạng xã hội).
(2) Tế nhị, tôn trọng người khác bằng cách lưu ý khi tag họ vào các hình ảnh hay bài viết,
không làm phiền họ bằng những tin nhắn.
(3) Dựa theo Mục 4, Điều 4 của Bộ quy tắc Ứng xử trên mạng xã hội, mọi người nên
nhận diện và kiểm chứng thông tin trước khi đăng tải vì chúng ta chính là người chịu
trách nhiệm cho những thông tin đó. Nếu tùy tiện thì chúng ta phải gánh chịu những hậu
quả nghiêm trọng về sau.
(4) Theo Mục 8, Điều 4 của Bộ quy tắc Ứng xử trên mạng xã hội, chúng ta nên vận
động người thân trong gia đình, bạn bè, những người xung quanh tham gia giáo dục, bảo
vệ trẻ em, trẻ vị thành niên sử dụng mạng xã hội một cách an toàn, lành mạnh.
2.1.3. Thiết lập vùng xanh trên mạng xã hộ
Khái niệm “vùng xanh” trên mạng xã hội có ý nghĩa là vùng xanh của sự văn minh, an
toàn và thái độ của người dùng mạng xã hội. “Vùng xanh 5K” gồm: không tin ngay;
không vội đăng tải, bình luận; không thêm, bớt thông tin; không vội chia sẻ; không kích
động.
2.1.4. Chú ý những website, báo điện tử mang tính câu tương tác: câu like, câu view
Chúng ta cần lựa chọn những trang web, báo điện tử chính thống, để tiếp nhận thông tin
uy tín, từ đó hạn chế được những sự việc và hậu quả đáng tiếc
2.1.5. Tuân thủ Luật An ninh mạng
Luật An ninh mạng gồm 7 Chương 43 Điều, được Quốc hội khóa XIV thông qua và có
hiệu lực từ 1/1/2019. Những điểm nổi bật của Luật an ninh mạng gồm:
Điều 8 Luật an ninh mạng quy định nhiều hành vi bị nghiêm cấm trên môi trường
mạng. Trong đó, nghiêm cấm việc sử dụng không gian mạng để thực hiện các hành vi
như: Tổ chức, hoạt động, câu kết, xúi giục mua chuộc lừa gạt, lôi kéo người chống phá
Nhà nước; Xuyên tạc lịch sử; Thông tin sai sự thật gây hoang mang; Hoạt động mại dâm,
tệ nạn xã hội; Sản xuất, đưa vào sử dụng phần mềm gây rối loạn hoạt động của mạng
viễn thông, mạng Internet…
Cụ thể, các hành vi chống Nhà nước, kích động, gây rối trật tự công cộng, làm nhục, vu
khống, xâm phạm trật tự quản lý kinh tế được quy định tại Điều 16 Luật An ninh mạng.
Còn các hành vi gián điệp mạng; xâm phạm bí mật nhà nước, bí mật kinh doanh, bí mật
cá nhân trên không gian mạng được liệt kê tại Điều 17 Luật An ninh mạng
Điều 29 Luật An ninh mạng quy định về việc bảo vệ trẻ em trên môi trường mạng như
sau “Trẻ em có quyền được bảo vệ, tiếp cận thông tin, tham gia hoạt động xã hội, vui
chơi, giải trí, giữ bí mật cá nhân, đời sống riêng tư và các quyền khác khi tham gia trên
không gian mạng. Các doanh nghiệp phải đảm bảo kiểm soát nội dung để không gây
nguy hại cho trẻ em; đồng thời, xóa bỏ thông tin có nội dung gây nguy hại cho trẻ em”
2.2. Đối với nhà báo
Nhà báo là công dân nên họ phải tuân thủ các quy định liên quan tới việc sử dụng mạng
xã hội như đã nêu trên. Nhưng hơn thế, những phát ngôn của nhà báo trên các mạng xã
hôi có sức ảnh hưởng lớn đến công chúng. Vì vậy cần có những quy tắc ứng xử riêng
dành cho nhà báo
2.2.1. Quy tắc ứng xử cho nhà báo của The New York Times
The New York Times đã có một bộ nguyên tắc gồm 13 điều quy định cách ứng xử của
nhà báo. Dưới đây là một số điều quan trọng và thiết thực:
Điều 1: Trong các bài đăng trên phương tiện truyền thông xã hội, các nhà báo không
được bày tỏ quan điểm về đảng phái, quan điểm chính trị, ủng hộ đại biểu, đưa ra ý kiến
xúc phạm hoặc làm bất cứ điều gì khác làm giảm danh tiếng của tờ báo.
Điều 2: Các nhà báo đặc biệt chú ý đến việc đưa ra ý kiến một phía của một vấn đề mà
tòa soạn đang tìm hiểu khách quan.
Ở Điều 1 và Điều 2 quy định: trong các bài đăng trên mạng, nhà báo không được bày tỏ
quan điểm về những vấn đề nhạy cảm, làm tổn hại đến tờ báo. Không đưa ra ý kiến của
mình đối với một vấn đề mà tòa soạn đang điều tra. Vì khi chưa có kết luận cuối cùng,
những điều nhà báo đăng trên mạng xã hội trước đó có thể trái với quan điểm của tòa
soạn.
Điều 4: Tòa soạn kịch liệt phản đối các nhà báo đưa ra các khiếu nại về dịch vụ khách
hàng trên phương tiện truyền thông xã hội. Mặc dù bạn có thể tin rằng bạn có khiếu nại
hợp pháp, nhưng trong trường hợp này rất có thể bạn sẽ được xem xét kỹ vì bạn khiếu nại
với tư cách là phóng viên hoặc biên tập viên của tờ báo…
Điều 13: Tòa soạn muốn các nhà báo cảm thấy rằng họ có thể sử dụng phương tiện
truyền thông xã hội để diễn đạt các phong cách giao tiếp và viết bài của mình, miễn sao
những cách diễn đạt này sẽ được thể hiện chính thức thành các bài viết chính thức trên
các trang báo của tòa soạn trước tiên.
Ở Điều 4 và Điều 13 quy định: nhà báo có thể bày tỏ quan điểm, đăng tải những phản
hồi, thông tin chỉ khi những điều này được thể hiện bằng tác phẩm báo chí trước tiên. Bởi
khi được thể hiện bằng tác phẩm báo chí, nhà báo sẽ phải trải qua các bước như: thu thập
thông tin, kiểm duyệt thông tin, phỏng vấn người có liên quan. Chỉ khi đi qua các bước
này và hình thành tác phẩm báo chí, nhà báo mới tránh được những sai sót về thông tin.
Sau khi có tác phẩm báo chí được đăng tải, nhà báo mới nên chia sẻ lại chúng trên trang
cá nhân của mình.
2.2.2. Quy tắc ứng xử cho nhà báo tại Việt Nam:
Quy tắc sử dụng Mạng xã hội của người làm báo Việt Nam bao gồm 03 Chương và
07 Điều đã được Hội Nhà báo Việt Nam chính thức công bố và có hiệu lực bắt đầu từ
ngày 01/01/2019. Quy tắc này có 2 điểm chính:
Điều 3 quy định những điều người làm báo Việt Nam cần làm khi tham gia mạng xã hội
Nhà báo sử dụng mạng xã hội của mình để chia sẻ, đăng tải, cung cấp, thông tin có ích
cho xã hội và đất nước; để khai thác thông tin phục vụ tác nghiệp báo chí. Đăng tải bình
luận, ý kiến nhận xét đúng mực, có văn hóa, có trách nhiệm.
Điều 4 quy định những điều người làm báo Việt Nam không được làm khi tham gia
mạng xã hội
Nhà báo không đăng những nội dung bị cấm trong Luật An ninh mạng. Bên cạnh đó, nhà
báo tránh đăng tải những thông tin chưa được kiểm chứng, gây hoang mang trong nhân
dân, gây thiệt hại cho Nhà nước, gây tổn hại về thể chất, danh dự, nhân phẩm của công
dân; tuyên truyền, kích động bạo lực, cổ súy lối sống đồi trụy, hủ tục mê tín dị đoan, các
hành vi tiêu cực, phân biệt đối xử.
3. Case study
3.1. VTV và chuyện tuổi thật của Công Phượng
3.1.1. Diễn tiến vụ việc
Công Phượng là cầu thủ sinh ra trong một gia đình nghèo ở Đô Lương, Nghệ An. Sau khi
cùng U19 HAGL giành chức vô địch giải U21 quốc tế, anh bỗng trở thành một ngôi sao.
Thời gian này rộ lên thông tin cho rằng Công Phượng sinh năm 1993 (tức 21 tuổi)
Trong bản tin 11h15', Chương trình Chuyển động 24h của VTV cung cấp một số chứng
cứ, nhân chứng và đưa ra 3 hồ sơ có đề cập những năm sinh khác nhau của Công
Phượng.
Ngày 15/11/2014 chuyển động 24h tiếp tục chủ đề tìm năm sinh của Công Phượng với
sự tham gia của nhà văn Nguyễn Quang Vinh. Ngày 16/11/2014 trong chương trình
Chuyển động 24h đưa ra hàng loạt các giấy tờ như học bạ, giấy khai sinh, bản sao giấy
khai sinh, giấy chứng nhận tốt nghiệp tiểu học của Công Phượng để chỉ ra những điểm
không hợp lý. Và đến phút cuối cùng, Chuyển Động 24h lại để ngỏ kết luận với lời bình
mong muốn chính Công Phượng lên tiếng.
Từ sau ngày 17/11/2014, sự việc gây xôn xao dư luận đến mức Bộ TT&TT đã đã đề nghị
Bộ Tư pháp xác thực về tờ giấy khai sinh của Công Phượng.
3.1.2. Nguyên nhân và hậu quả
3.1.2.1. Nguyên nhân
Nguyên nhân đầu tiên là do giấy tờ của Công Phượng không thống nhất. Ông Đặng Văn
Tú (chủ tịch xã Mỹ Sơn) cho rằng việc quản lý hộ tịch trước đây ở xã rất lỏng lẻo. Ông
nói: "Trường hợp như Công Phượng là rất nhiều, hầu như tất cả mọi người sinh năm
1995 trở về trước đều phải khai sinh lại vì giấy khai sinh không có ghi số lưu trữ”. Ông
cũng giải thích thêm rằng: “Anh kế của Phượng là Nguyễn Công Khoa lúc còn nhỏ bị
đuối nước chết. Khi khai trong sổ hộ tịch, mẹ của Phượng là bà Nguyễn Thị Hoa đã nhầm
lẫn”. Vì vậy việc VTV nhận thấy điều bất hợp lí trong giấy tờ của Công Phượng và tiến
hành đi điều tra để đi tìm sự thật là hợp lí.
Nguyên nhân thứ hai là do VTV bị ảnh hưởng của yếu tố giật gân, câu khách. Trong năm
2014, “Chuyển động 24h” mới được thành lập và đang trong thời kì bắt đầu xây dựng nên
chương trình này rất cần thu hút lượng một lượng người xem nhất định. Khi Công
Phượng bừng sáng sau Chung kết Châu Á 2014, anh trở thành một đề tài “nóng” để
“Chuyển động 24h” khai thác. Không chỉ liều lượng tin bài về Công Phượng trong thời
gian này rất nhiều, mà VTV rất “hiếu chiến”, họ mời nhiều chuyên gia, điều tra giấy tờ để
“đi tìm tuổi thật Công Phượng”.
3.2. VTV và phóng sự “Cây chổi quét rau”
3.2.1. Diễn tiến vụ việc
Ngày 3/5/2016, VTV3 phát phóng sự “Cây chổi quét rau” thực hiện bởi phóng viên Phạm
Thị Phương trên chương trình “Cà phê sáng”, phản ánh hành vi lừa người tiêu dùng của
một số người trồng rau. Phóng sự quay cảnh một người nông dân dùng chổi quét lên
ngọn các luống rau xanh, vừa quét vừa nói: "Rau mà non người ta không dám ăn. Nên
bây giờ phải quét để giả sâu ăn ".
Tuy nhiên, sau khi chương trình phát sóng, nhiều nông dân ở xã Vĩnh Thành đã nổi giận
và cho rằng nhóm phóng viên cố tình dàn dựng làm tổn hại hoạt động sản xuất, kinh
doanh và uy tín của xã.
Trước những phản ứng của người dân, chính quyền địa phương đã vào cuộc xác minh.
Tường trình với công an, bà Trương Thị Diễn, nhân vật cầm chổi quét lên những luống
rau cho biết phóng viên Phương đã đưa cho bà một cái chổi nhờ quét trên luống rau cho
rách lá, do không hiểu ý đồ bà đã làm theo.
3.2.2 Nguyên nhân và hậu quả
3.2.2.1. Nguyên nhân
Nguyên nhân trước tiên là do nghiệp vụ điều tra sai lệch của phóng viên Phạm Thị
Phương. Chính Ban Sản xuất các chương trình Giải trí củaVTV nhận thấy phóng viên
Phạm Thị Phương đã tự tìm hiểu đề tài bằng quan sát cá nhân, vi phạm quy trình tác
nghiệp báo chí, phản ánh không trung thực sự việc. Do mong muốn đưa những tin nhanh
chóng mà phóng viên này đã bỏ qua các quy trình của nghiệp vụ điều tra, tự dàn dựng
thông tin. Đây là lỗi vi phạm nghiêm trọng đạo đức nghề báo
Bên cạnh đó, lãnh đạo Ban biên tập của VTV đã có sơ suất trong khâu kiểm duyệt nội
dung trước khi phóng sự "Cây chổi quét rau" lên sóng.
3.2.2.2. Hậu quả
Xã Vĩnh Thành là địa phương trồng rau sạch có tiếng của huyện Vĩnh Lộc, sau khi phóng
sự "Cây chổi quét rau” được phát sóng, đã có những thiệt hại lớn xảy ra với người trồng
rau nơi đây.
Còn đối với VTV, ngày 11/5/2016, trang web VTV phát bản tin công khai xin lỗi những
người dân địa phương trong phóng sự “Cây chổi quét rau”. Sáng 13/5, Bộ Thông tin và
Truyền thông quyết định xử phạt vi phạm hành chính trong hoạt động báo chí đối với
Đài Truyền hình Việt Nam (VTV) với số tiền 50 triệu đồng vì đã đăng phát thông tin sai
sự thật gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng. Đồng thời phóng viên tập sự Phạm Thị Phương -
tác giả của phóng sự - đã bị đình chỉ công việc.
1.2.