You are on page 1of 1

Tháng 3 năm 2008: Sự sụp đổ của Bear Sterns 283

Mùa hè năm đó, SEC cảm thấy tính thanh khoản của Bears là đủ cho tương lai gần, nhưng các giám
sát viên “đã ngờ vực một cách hợp lý,” Eichner nhấn mạnh. Sau cuộc họp ngày 5 tháng 8, SEC yêu
cầu Bear Stearns báo cáo hàng ngày về tính thanh khoản của Bear. Tuy nhiên, Eichner thừa nhận rằng
ông và công ty của mình rõ ràng là đã đánh giá quá thấp khả năng xảy ra khủng hoảng thanh khoản
trong tương lai.20
Mỗi tối trong tuần, Upton cập nhật SEC về bảng cân đối kế toán trị giá 400 tỷ đô la của Bears, với
các chi tiết cụ thể về thoả thuận mua lại và thương phiếu. Vào ngày 27 tháng 9, Bear Stearns đã huy
động được khoảng 2,5 tỷ USD trái phiếu 10 năm không bảo đảm.21 Các báo cáo chậm lại một lần một
tuần. Tổng thanh tra của SEC sau đó đã chỉ trích các cơ quan quản lý, viết rằng họ đã không thúc đẩy
Bear giảm tỷ lệ đòn bẩy hay “thực hiện bất kỳ nỗ lực nào để hạn chế sự tập trung của chứng khoán
thế chấp,” mặc cho “[khả năng] nhận thức rằng việc quản lý rủi ro thế chấptại Bear Stearns có nhiều
thiếu sót, bao gồm sự thiếu chuyên môn của các nhà quản lý rủi ro đối với các chứng khoán được
đảm bảo bằng thế chấp” và “thiếu nhân viên liên tục; sự gần gũi của các nhà quản lý rủi ro với các
nhà giao dịch cho thấy sự thiếu độc lập; sự luân chuyển của các cán bộ nhân viên chủ chốt xuyên suốt
thời gian khủng hoảng; và việc không có khả năng hoặc không sẵn sàng cập nhật các mô hình để
phản ánh tình thế không ngừng thay đổi.”22
Michael Halloran, cố vấn cấp cao của Chủ tịch SEC Christopher Cox, nói với FCIC rằng SEC có
đủ thông tin và thẩm quyền để yêu cầu Bear Stearns giảm tỉ lệ đòn bẩy và bán chứng khoán đảm bảo
bằng thế chấp, như các tổ chức tài chính khác đang làm. Halloran cho biết ngay từ quý đầu tiên của
năm 2007, ông đã hỏi Erik Sirri, phụ trách chương trình “Các thực thể được giám sát hợp nhất” của
SEC, về Bear Stearns (và Lehman Brothers), “Tại sao chúng ta không thể làm cho họ giảm thiểu rủi
ro?” Theo Halloran, Sirri cho biết công việc của SEC không phải là nói cho các ngân hàng biết cách
điều hành công ty của họ, mà là để bảo vệ tài sản cho khách hàng.23

“TRỞ THÀNH MỘT VÒNG XOẮN CHẾT CHÓC”

Vào tháng 8, sau khi các cơ quan xếp hạng xem xét lại triển vọng của họ đối với Bear, Cayne đã cố
gắng có được hạn mức tín dụng từ Citigroup và JP Morga. Cả hai ngân hàng đều công nhận Bear luôn
là một khách hàng rất tốt và khẳng định họ rất sẵn lòng hỗ trợ.24 “Chúng tôi muốn cố gắng trở thành
những người thắt lưng buộc bụng,” Giám đốc tài chính Samuel Molinaro cho biết, khi Bear vừa cố
gắng đạt được hạn mức tín dụng với các ngân hàng và vừa củng cố các nguồn thanh khoản ngắn hạn
truyền thống như quỹ thị trường tiền tệ. Nhưng, Cayne nói với FCIC, không có gì xảy ra. “Tại sao
các ngân hàng [lớn] không sẵn sàng tham gia và cung cấp hạn mức trong khoảng thời gian đó, tôi
không thể nói cho bạn biết,” Molinaro nói.25
Một nhà quản lý quỹ thị trường tiền tệ lớn, Federed Investors, đã quyết định loại Bear Stearns khỏi
danh sách các đối tác được chấp thuận cho thương phiếu không bảo đảm vào ngày 1 tháng 10, chú
giải tại sao thương phiếu26 không bảo đảm lại được coi là cứu cánh rủi ro hơn thoả thuận mua lại
repo. Trong suốt năm 2007, Bear Stearns đã giảm số thương phiếu không bảo đảm (từ 20,7 tỷ đô la
vào cuối năm 2006 xuống chỉ còn 3,9 tỷ đô la vào cuối năm 2007) và thay thế nó bằng khoản vay
thoả thuận mua lại có bảo đảm (đã tăng từ 69 tỷ đô la lên 102 tỷ đô la). Nhưng sự phụ thuộc ngày
càng tăng của Bear Stearns vào thoả thuận mua lại qua đêm sẽ tạo ra một loạt vấn đề khác.
Thị trường repo thứ ba bên sử dụng hai ngân hàng thanh toán bù trừ là JP Morgan và BNY Mellon.

You might also like