You are on page 1of 1

Báo cáo điều tra khủng hoảng tài chính 268

giá đã báo. “Các giá trị ước tính ở trên….không thể hiện giá thầu hoặc ưu đãi thực tế của Merrill
Lynch” là tuyên bố từ chối trách nhiệm trong danh sách các giá trị thị trường ước tính do Merrill
cung cấp cho AIG.89 Goldman Sachs phản đối độ tin cậy của các ước tính đó.

“Không hề thiếu nghiêm túc”

Vào ngày 9 tháng 8, lần đầu tiên các giám đốc điều hành của AIG tiết lộ công khai khoản hoán đổi
nợ xấu trị giá 79 tỷ USD đối với các đợt CDO cấp cao trong cuộc gọi thu nhập quý hai. Họ công
nhận rằng đại đa số trái phiếu ưu tiên do đó nên cam đoan–64 tỷ đô la–là được đảm bảo bởi các
khoản thế chấp dưới chuẩn. Trong số tiền này, 19 tỷ đô la là bảo hiểm cho các CDO chủ yếu được hỗ
trợ bởi tài sản thế chấp rủi ro được xếp hạng BBB. Trong cuộc gọi, Cassano khẳng định rằng khoản
đầu tư không có vấn đề gì: “Thật khó cho chúng tôi, khi không hề thiếu nghiêm túc, để nhìn thấy
thậm chí một kịch bản trong bất kỳ loại lĩnh vực hoặc lý do nào khiến chúng tôi mất 1 đô la trong bất
kỳ một giao dịch nào đó.” Ông kết luận: “Chúng tôi thấy không có vấn đề gì cả. Chúng tôi thấy
không có khoản lỗ nào liên quan đến bất kỳ một doanh nghiệp [CDO]. Bất kỳ kịch bản hợp lý nào
mà bất kỳ ai cũng có thể vẽ ra, và khi tôi đề cập tới tính hợp lý, thì ý tôi là một kịch bản suy thoái
nghiêm trọng mà bạn có thể vẽ ra cho vòng đời của chứng khoán.” Phó chủ tịch cấp cao và Giám đốc
rủi ro Robert Lewis tán thành sự đảm bảo đó: “Chúng tôi tin rằng giá trị nhà ở sẽ giảm xuống để đạt
được tỉ lệ khủng hoảng cùng với tần suất rủi ro chưa từng xảy ra, trước khi các khoản đầu tư AAA và
AA của chúng tôi bị suy giảm.”90
Những đảm bảo này tập trung vào rủi ro rằng các vụ vỡ nợ thế chấp thực tế sẽ tạo ra thiệt hại kinh
tế thực sự đối với các hợp đồng hoán đổi rủi ro tính dụng của công ty.91 Nhưng quan trọng hơn vào
thời điểm đó là những rủi ro to lớn khác mà các giám đốc điều hành của AIG đã thảo luận nội bộ.
Không ai trong cuộc gọi hội nghị đề cập đến nhu cầu thế chấp 1,2 tỷ đô la của Goldman; khả năng rõ
ràng là các quyền đòi tài sản thế chấp lớn hơn nhiều trong tương lai có thể gây nguy hiểm cho tính
thanh khoản của AIG; hoặc nguy cơ AIG sẽ bị buộc phải ghi một “điểm rất lớn” trên sổ sách hiện có
của mình, mối lo ngại mà Forster đã lưu ý.
Một ngày sau cuộc gọi hội nghị, AIG gửi 450 triệu đô la tiền mặt cho Goldman, tài sản thế chấp
đầu tiên được gửi kể từ khi Goldman yêu cầu 1,2 tỷ đô la. Như Frost đã viết cho Forster trong một
email ngày 16 tháng 8 năm 2007, ý tưởng là “làm cho mọi người cảm thấy thư giãn.” Đó là bởi vì
một vài giám đốc điều hành của AIG, bao gồm cả Cassano, đã lên kế hoạch cho các kỉ nghì vào cuối
mùa hè.92 Cassano đã ký vào “khoản đặt cọc thiện chí” trị giá 450 triệu đô la trước khi lên đường trải
nghiệm hành trình đạp xe qua Đức và Áo.93 Các bên đã thực hiện một bức thư phụ nói rõ rằng cả hai
đều phản đối số tiền này. Trong một khoảng thời gian ngắn, hai công ty đã từng hợp tác kinh doanh
trong nhiều thập kỉ đã nhất trí không đồng ý.
Vào ngày 14 tháng 8, Frost đến văn phòng của Goldman để “bắt đầu cuộc đối thoại,” việc này đã bị
đình trệ trong khi Cassano và các giám đốc điều hành chủ chốt khác đang đi nghỉ. Hai ngày sau,
Frost viết cho Forster: “Hãy tin tôi. Đây không phải là cuộc gọi ký quỹ cuối cùng mà chúng ta sẽ
tranh luận.”94 Anh ấy đã đúng. Đến ngày 11 tháng 9, Socit Gnrale–thường được gọi là SocGen–đã
yêu cầu 40 triệu đô la tài sản thế chấp trên CDS mà họ đã mua từ AIG Financial Products, UBS đã
yêu cầu 67 triệu đô la và Goldman đã tăng thêm 300 triệu đô la. Nhu cầu của SocGen dựa trên giá
thầu 82,5 được cung cấp bởi Goldman, điều mà AIG phản đối. Tom Athan, giám đốc điều hành tại

You might also like