Professional Documents
Culture Documents
Năm ấy lụt to tận mái nhà
Năm ấy lụt to tận mái nhà
2. Cảm hứng chủ đạo: Ngợi ca tình mẫu tử thiêng liêng, Nỗi nhớ của tác giả về
người mẹ của mình gắn với mùa lụt năm ấy.
3. Lý giải tình cảm, cảm xúc của nhân vật trữ tình: Khâm phụ, biết ơn/ Sự yêu
thương, trân trọng, nỗi nhớ và lòng biết ơn đối với mẹ. (Đáp án có thể
không trùng từng chữ một nhưng hãy chọn đáp án có nghĩa tương đương).
4. Sửa lỗi trật tự từ: (cô lấy ví dụ-> đọc lại lý thuyết để làm)
Nhà thơ đã mượn trí tưởng tượng của mình để tái hiện bằng ngôn từ một
khung cảnh thiên nhiên tràn đầy sức sống.
-> Các từ trong câu văn được sắp xếp chưa hợp lý.
Sửa lỗi: Bằng trí tưởng tượng của mình, nhà thơ đã mượn ngôn từ để tái hiện một
khung cảnh thiên nhiên tràn đầy sức sống.
Được sinh ra trong một gia đình tri thức, từ nhỏ, nhà văn X đã là một cậu
bé say mê đọc sách.
- Lỗi trật tự từ: vị trí của từ “từ nhỏ” chưa hợp lý.
-> Sửa lỗi: Được sinh ra trong một gia đình tri thức, nhà văn X đã là một cậu bé
say mê đọc sách ngay từ khi còn nhỏ.
Vận dụng
Nhận xét, đánh giá về một hình ảnh, chi tiết, quan điểm trong bài thơ.
(Cô gợi ý dạng câu hỏi-> tìm hiểu thêm)
- Hình ảnh "nước" được nhắc đi nhắc lại trong văn bản gợi nỗi ám ảnh như
thế nào với nhân vật trữ tình, người mẹ.
-> "Nước" là một trong bốn nguyên tố cơ bản tạo nên sự sống của con người.
Nhắc đến "nước" thường người ta sẽ nghĩ đến sự sung túc, đủ đầy, tràn đầy
sức sống. Thế nhưng, khi "nước" trở thành một tên "hung thần" thì lại trở
thành nỗi khiếp sợ của tất cả mọi người. "Nước" đối với nhân vật trữ tình,
cũng như đối với mẹ chính là thứ có thể cướp đi sinh mạng của hai mẹ con.
Chính " nước" đã khiến cho cuộc sống của hai mẹ con trở nên khốn khó.
- Trong hoàn cảnh sinh tử thì bao giờ người mẹ cũng sẽ chấp nhận hy sinh
thân mình để cứu lấy con. (câu này có thể là câu quan điểm).
Vận dụng cao: Có thể viết về tình mẫu tử, ký ức tuổi thơ, lòng biết ơn… (triển
khai thành một đoạn văn đầy đủ 3 phần -> sẽ là nghị luận xã hội). Nhận định về kỷ
niệm: ‘’Danh ngôn’’. Hãy trình bày suy nghĩ của anh chị về….. Con người ta chỉ
có thể sống qua những kỷ niệm