Professional Documents
Culture Documents
POET17
2. Đoạn 2:
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm,
● Gieo âm 3 câu đầu gợi sự gian truân, địa hình khó khăn di chuyển (thanh
trắc liên tục) => Ước lệ.
● Nghệ thuật bình thanh, gợi sự đối lập từ hình ảnh => Âm điệu.
● Từ láy: miêu tả sinh động.
● Gợi tả cung đường gập ghềnh, trắc trở như hình nan quạt “súng ngửi trời":
Độ cao địa hình và chất lính tinh nghịch.
=> Bi thương, bi ai. Hùng tráng với chất lính mạnh mẽ, lạc quan.
● Nhịp ngắt 4/3, câu thơ như bị bẻ đổi => địa hình.
=> Con số ước lệ được lặp lại “ngàn thước".
● Liên hệ:
“Thác bay thẳng xuống ba nghìn thước
Tưởng dải ngân hà tuột khỏi mây"
(Lý Bạch)
● “Mưa xa khơi", “mưa nguồn chớp bể" - mưa dữ dội như cuốn trôi tất cả.
● “Nhà ai" - nhà người nhân bản địa, nơi người lính dừng chân.
5. 8 câu thơ tiếp theo: Nỗi nhớ về một Tây Bắc thơ mộng, trữ tình.
Đêm hội doanh trại thấm tình quân dân
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa,
Kìa em xiêm áo tự bao giờ.
Khèn lên man điệu nàng e ấp,
Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ.
● Ánh sáng:
- Đuốc hoa tựa những bông hoa lửa - vẻ đẹp thi vị lãng mạn.
- Xiêm áo lộng lẫy.
- Ánh mắt tình tứ.
● Âm thanh:
- Tiếng khèn (nhạc cụ đặc trưng của dân tộc thiểu số).
- Điệu múa Lãm Vông của người địa phương.
● Thái độ e ấp nhằm thu hút ánh nhìn.
● Xây hồn thơ: sự thoát xác của người lính để trở thành thi sĩ.
7. 2 đoạn tiếp theo: Tượng đài bi tráng bất tử của người lính Tây Tiến.
a. Nét vẽ ngoại hình:
Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc,
Quân xanh màu lá dữ oai hùm.
● Sự thật sự phản ánh trần trụi, không thị vị hoá, không hề giấu giếm.
● Đảo ngữ: được khúc xạ qua mắt nhìn của Quang Dũng.
● “Không mọc tóc", “xanh màu lá":
- Nước da xanh xao vì căn bệnh sốt rét, trước không mọc do rụng đi vì sốt
rét.
- Màu xanh của lá ngụy trang => Tự cắt tóc để dễ dàng cho quá trình di
chuyển, vệ sinh.
● Dùng “Đoàn binh" chứ không phải “đoàn quân": con người và binh lực, vũ
khí, khí thế mạnh mẽ.
● “Đoàn binh" và “dữ oai hùm" - “không mọc tóc" và “màu xanh lá" đối nhau
giữa bi và tráng.
● Liên hệ:
“Giọt mồ hôi rơi
Trên má anh vàng nghệ
Anh vệ quốc quân ơi
Bao mà yêu anh thế"
(Tố Hữu)
● “Dữ oai hùm": tạo âm vang, gợi cảm giác mạnh mẽ, hùng tráng.
● Liên hệ:
“Tam quân tì hổ khí thôn ngưu" (Phạm Ngũ Lão)
=> Sức mạnh của 3 quân như hổ dữ nuốt trôi trâu và át cả sao ngưu trên trời.
7. 4 câu thơ cuối: Lời hẹn ước, gửi gắm tình cảm
Tây Tiến người đi không hẹn ước,
Đường lên thăm thẳm một chia phôi.
Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy,
Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
● Những câu thơ nhắc lại y nguyên, quyết tâm ra đi một thời của đánh trận
quân Tây Tiến, còn là sự tiếc thương đồng đội đã hy sinh.
● Niềm thương, nỗi nhớ, tình cảm gắn bó của tác giả gửi cho đoàn đợi và
vùng Tây Bắc.
● Liên hệ:
“Người ra đi đầu không ngoảnh lại
Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy"
(Nguyễn Đình Thi)
● Mùa xuân năm 1947 thành lập binh đoàn, linh hồn người mãi mãi ở lại
vùng đất Tây Bắc.
V. Nhận định:
● “Tây Tiến - tượng đài bất tử về người lính vô danh.” (Vũ Thu Hương)
● “Tây Tiến - sự thăng hoa của một tâm hồn lãng mạn.” (Đinh Minh Hằng)
● “Đọc Tây Tiến như ngậm nhạc trong miệng.”