Professional Documents
Culture Documents
On Tap Thi Hoc Ky
On Tap Thi Hoc Ky
Đề 9.
“Những tấm ảnh tôi mang về, đã được chọn lấy một tấm. Trưởng phòng rất bằng lòng về tôi.
Không những trong bộ lịch năm ấy mà mãi mãi về sau, tấm ảnh chụp của tôi vẫn còn được treo ở nhiều nơi, nhất là trong các gia
đình sành nghệ thuật. Quái lạ, tuy là ảnh đen trắng nhưng mỗi lần ngắm kĩ, tôi vẫn thấy hiện lên cái màu hồng hồng của ánh sương mai
lúc bấy giờ tôi nhìn thấy từ bãi xe tăng hỏng, và nếu nhìn lâu hơn, bao giờ tôi cũng thấy người đàn bà ấy đang bước ra khỏi tấm ảnh, đó
là một người đàn bà vùng biển cao lớn với những đường nét thô kệch, tấm lưng áo bạc phếch có miếng vá, nửa thân dưới ướt sũng, khuôn
mặt rỗ đã nhợt trắng vì kéo lưới suốt đêm. Mụ bước những bước chậm rãi, bàn chân giậm trên mặt đất, hòa lẫn trong đám đông”
Cảm nhận đoạn trích trên. Phát biểu thông điệp của Nguyễn Minh Châu
Bước 1. Chia đoạn trích trên thành các đoạn nhỏ, mỗi đoạn chứa một nội dung khác nhau
Đoạn 1. Thành công của tấm ảnh
“Những tấm ảnh tôi mang về, đã được chọn lấy một tấm. Trưởng phòng rất bằng lòng về tôi.
Không những trong bộ lịch năm ấy mà mãi mãi về sau, tấm ảnh chụp của tôi vẫn còn được treo ở nhiều nơi, nhất là trong các gia
đình sành nghệ thuật.
Đoạn 2. Cảm nhận của Phùng về bức tranh
Quái lạ, tuy là ảnh đen trắng nhưng mỗi lần ngắm kĩ, tôi vẫn thấy hiện lên cái màu hồng hồng của ánh sương mai lúc bấy giờ tôi
nhìn thấy từ bãi xe tăng hỏng, và nếu nhìn lâu hơn, bao giờ tôi cũng thấy người đàn bà ấy đang bước ra khỏi tấm ảnh, đó là một người
đàn bà vùng biển cao lớn với những đường nét thô kệch, tấm lưng áo bạc phếch có miếng vá, nửa thân dưới ướt sũng, khuôn mặt rỗ đã
nhợt trắng vì kéo lưới suốt đêm.
Đoạn 3. Niềm tin của Phùng về sức vươn dậy của con người lao động.
Mụ bước những bước chậm rãi, bàn chân giậm trên mặt đất chắc chắn, hòa lẫn trong đám đông”
1
THẦY PHAN DANH HIẾU
lên cái màu hồng hồng của ánh sương mai sáng. Bản thân Phùng khi đứng trước bức ảnh để đời ấy, anh không chỉ có
lúc bấy giờ tôi nhìn thấy từ bãi xe tăng cảm nhận của một người nghệ sĩ đơn thuần yêu cái đẹp, mà nó còn là một
hỏng, và nếu nhìn lâu hơn, bao giờ tôi cũng bài học, một phát hiện mới trong cuộc đời.
thấy người đàn bà ấy đang bước ra khỏi a. Ảnh đen trắng nhưng khi “ngắm kỹ” lại thấy hiện lên: “Quái lạ,
tấm ảnh, đó là một người đàn bà vùng biển tuy là ảnh đen trắng nhưng mỗi lần ngắm kĩ, tôi vẫn thấy hiện lên cái màu hồng
cao lớn với những đường nét thô kệch, tấm hồng của ánh sương mai lúc bấy giờ tôi nhìn thấy từ bãi xe tăng hỏng.”
lưng áo bạc phếch có miếng vá, nửa thân + “Quái lạ”: ngạc nhiên
dưới ướt sũng, khuôn mặt rỗ đã nhợt trắng + “màu hồng hồng”: vẻ đẹp trong sáng, lãng mạn, tinh khiết…Gợi nhớ bức tranh
vì kéo lưới suốt đêm. chiếc thuyền ngoài xa mà Phùng đã chụp được ở phần đầu tác phẩm (phân tích
ngắn bức tranh mở đầu – đề 1)
+ Màu “hồng hồng” ấy cũng đối lập hoàn toàn với hình ảnh xấu xí “bãi xe tăng
hỏng” (một hình ảnh phơi bày tàn tích của chiến tranh, chiến tranh chấm dứt
chưa lâu, hậu quả của nó vẫn còn nặng nề). Bởi vậy màu “hồng hồng” ấy phải
chăng cũng là màu sắc thể hiện niềm tin vào tương lai tươi sáng của gia đình
hàng chài nghèo khổ, đầy nghịch lí sống trên chiếc thuyền ấy?
b. Ảnh đen trắng nhưng khi “nhìn lâu” lại thấy hiện lên cuộc sống đời
thường của con người lao động:
- Phân tích làm rõ: vẻ ngoài xấu xí và sự vất vả, lam lũ, khó nhọc của người đàn
bà hàng chài.
- Tóm tắt ngắn gọn vẻ đẹp người đàn bà hàng chài: Người phụ nữ nhân hậu, vị
tha, bao dung; sâu sắc, thấu hiểu mọi lẽ đời; giàu đức hi sinh, giàu tình mẫu tử.
c. Ý nghĩa của hiệu ứng màu sắc
- Tất cả đều phải “ngắm kỹ” và “nhìn lâu”. Đây cũng là thông điệp của
Nguyễn Minh Châu về cách nhìn đời, cách nhìn cuộc sống. Cuộc sống vốn
đa chiều, đa diện, nhiều góc khuất. Nếu chỉ nhìn lướt qua, nhìn hời hợt chắc
chắn ta sẽ đánh giá sai lầm, phiến diện (giống như việc Đẩu chỉ nghĩ đến giải
pháp li hôn để giải thoát bạo lực gia đình cho người đàn bà mà không hiểu được
sâu xa của câu chuyện). Bởi vậy phải có cái nhìn đa chiều, đa diện, cái nhìn
khách quan. Trong thưởng lãm nghệ thuật cũng vậy, người thưởng thức cũng
3
THẦY PHAN DANH HIẾU
phải “ngắm kỹ”, “nhìn lâu” thì mới có thể hiểu được sâu sắc và thấm thía thông
điệp mà người nghệ sĩ muốn gửi gắm.
Mụ bước những bước chậm rãi, bàn 2.3. Đoạn trích khép lại bằng niềm tin của nhà văn vào sức vươn dậy của
chân giậm trên mặt đất chắc chắn, hòa lẫn con người lao động, vào tương lai tươi sáng của người đàn bà hàng chài:
trong đám đông” - Các động từ:
+ “bước chậm rãi”: bước đi điềm tĩnh, bình tĩnh trước những giông gió của cuộc
đời.
+ “Giậm” – động từ mạnh thể hiện sự vững chãi, sự chắc chắn, mạnh mẽ, kiên
cường.
+ “Hòa lẫn”: sự hòa nhập vào cuộc đời.
3. Đánh giá 1.00
* Thông điệp:
Thông điệp thứ nhất: thông điệp về mối quan hệ giữa nghệ thuật và cuộc
đời: cuộc đời là điểm đi mà cũng là điểm đến của nghệ thuật; vì vậy nghệ thuật
phải lấy cuộc đời làm điểm xuất phát, người nghệ sĩ phải xem cuộc đời như
nghiên mực để chấm bút vào đấy thì tác phẩm nghệ thuật mới trở nên chân thực.
Muốn vậy, người nghệ sĩ phải lấy cuộc đời làm điểm tựa, phải lăn lộn vào cuộc
sống, phải chưng cất từ máu và nước mắt để điểm tô cho nghệ thuật.
Thông điệp thứ hai: phải nhìn cuộc sống một cách đa chiều, đa diện để
đánh giá đúng bản chất của sự vật hiện tượng. Tuyệt đối không nhìn đời bằng
con mắt phiến diện, đơn chiều.
* Nghệ thuật:
Thành công của đoạn trích nói riêng và tác phẩm nói chung chính là
nhờ vào một số yếu tố nghệ thuật đã được Nguyễn Minh Châu vận dụng linh
hoạt, sáng tạo: trần thuật hấp dẫn, khách quan. Xây dựng tình huống truyện độc
đáo, bất ngờ mang tính nhận thức và khám phá. Tâm lý nhân vật được miêu tả
tinh tế, chân thực. Ngôn ngữ mộc mạc, giản dị, chắt lọc. Giọng điệu trầm lắng,
trăn trở suy tư, nhiều dư vị, nhiều liên tưởng bất ngờ. Tất cả đã hòa quyện lại
4
THẦY PHAN DANH HIẾU
dưới ngòi bút Nguyễn Minh Châu làm nên thành công của đoạn trích và góp
phần làm nổi bật giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
III. KẾT BÀI
bà ở thuyền chúng tôi phải sống cho con chứ người đàn ông để chèo chống khi phong ba, để cùng làm ăn nuôi nấng
không thể sống cho mình như ở trên đất được! đặng một sắp con nhà nào cũng trên dưới chục đứa.
Mong các chú lượng tình cho cái sự lạc hậu. Ý 2. Người đàn bà hàng chài là người mẹ có tình mẫu tử sâu nặng, đức
Các chú đừng bắt tôi bỏ nó! Lần đầu tiên trên hi sinh cao thượng, can đảm, cứng cỏi trước số phận, chịu đựng tất cả
khuôn mặt xấu xí của mụ chợt ửng sáng lên như vì con.
một nụ cười – vả lại, ở trên chiếc thuyền cũng + Ông trời sinh ra người đàn bà là để đẻ con, rồi nuôi con cho đến khi
có lúc vợ chồng con cái chúng tôi sống hòa khôn lớn cho nên phải gánh lấy cái khổ. Đàn bà ở thuyền chúng tôi phải
thuận, vui vẻ. sống cho con chứ không thể sống cho mình như ở trên đất được!
- Cả đời chỉ có một lúc nào thật vui + Vui nhất là lúc ngồi nhìn đàn con tôi chúng nó được ăn no...
không? - Đột nhiên tôi hỏi. Ý 3. Người đàn bà hàng chài là một người vợ có tấm lòng nhân hậu, vị
- Có chứ, chú! Vui nhất là lúc ngồi nhìn tha, độ lượng, bao dung:
đàn con tôi chúng nó được ăn no... + Các chú đừng bắt tôi bỏ nó! Lần đầu tiên trên khuôn mặt xấu xí của mụ
chợt ửng sáng lên như một nụ cười – vả lại, ở trên chiếc thuyền cũng có
lúc vợ chồng con cái chúng tôi sống hòa thuận, vui vẻ.
Viên chánh án huyện rời chiếc bàn xếp đến phát 2.2. Đoạn trích tiếp theo là sự giác ngộ của Đẩu sau khi nghe xong câu
ngốt lên những chồng hồ sơ, giấy má. Đẩu đi đi chuyện người đàn bà hàng chài ở tòa án huyện. Anh “vỡ ra” nhiều
lại lại trong phòng, hai tay thọc sâu vào hai bên điều về cách nhìn cuộc sống.
túi chiếc quần quân phục đã cũ. Một cái gì vừa - chiếc bàn xếp đến phát ngốt lên những chồng hồ sơ, giấy má. => ẩn dụ
mới vỡ ra trong đầu vị Bao Công của cái phố cho sự ngột ngạt, bức bối, lý thuyết
huyện vùng biển, lúc này trông Đẩu rất nghiêm - “Vỡ ra” – nhận ra được, hiểu được bản chất của vấn đề
nghị và đầy suy nghĩ.
3. Đánh giá
- Thông điệp
- Nghệ thuật
III. KẾT BÀI
6
THẦY PHAN DANH HIẾU
ÔN TẬP
7
THẦY PHAN DANH HIẾU
VỢ CHỒNG A PHỦ
Tô Hoài
Đề 1. Đoạn “Ngày tết Mị cũng uống rượu […] quả pao rơi rồi”
Đề 2. Đoạn “Những đêm mùa đông […] Mị phảng phất nghĩ như vậy”
Đề 3. “Đám than đã vạc hẳn lửa […] lao chạy xuống dốc núi.
Đề 4. Đoạn “Lần lần mấy năm qua…ta đi tìm người yêu”
Đề 5. Đoạn “ Mỗi ngày Mị càng không nói […] Những đêm tình mùa xuân đã tới”.
RỪNG XÀ NU
Nguyễn Trung Thành
Đề 1. Đoạn “Làng nằm trong tầm…chân trời”
Đề 2. Đoạn “Tnú đã bỏ gốc cây…mình phải cầm giáo”
Đề 3. Đoạn “Một ngón, hai ngón…đống lửa đỏ”
Đề 4. Đoạn “Cụ Mết chống giáo xuống sàn […] chân trời”