Professional Documents
Culture Documents
- Ông sinh ra trong một gia đình công giáo bậc trung.
- Thuở nhỏ ông học ở trường làng, sau đó được gửi xuống Nam Định học.
- Sau đó do thể chất yếu nên ông về nhà chữa bệnh rồi cưới vợ.
- Năm 18 tuổi ông vào Sài Gòn nhận làm thư kí cho một hiệu may.
- Năm 1943 ông gia nhập Hội Văn hóa cứu quốc.
- Năm 1945 ông tham gia cướp chính quyền ở Lý Nhân và được cử làm
chủ tịch xã.
- Năm 1946 ông gia Hà Nội hoạt động Hội Văn hóa cứu quốc
- Năm 1948 ông gia nhập Đảng Cộng Sản Việt Nam.
- Năm 1950 ông làm việc cho Hội Văn nghệ Việt Nam, tại tạp chí văn
nghệ.
+ Ông quan niệm: Tác phẩm "phải chứa đựng được một cái gì lớn
lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn, lại vừa phấn khởi; ca tụng tình yêu, bác
ái, công bằng” và "Văn chương không cần đến sự khéo tay, làm theo
một cái khuôn mẫu. Văn chương chỉ dung nạp những người biết đào
sâu, biết tìm tòi, khơi những nguồn chưa ai khơi và sáng tạo ra cái gì
chưa có”.
- Thường viết về những cái nhỏ nhặt nhưng lại mang ý nghĩa triết lý sâu
sắc
o Vị trí
- Là nhà văn lớn, một cây bút xuất sắc của nền văn học hiện đại.
- Là nhà văn hiện thực nhân đạo xuất sắc của thế kỉ XX. Nam Cao đã đưa
chủ nghĩa hiện thực lên một bước đột phá: chủ nghĩa hiện thực tâm lý
- Ông nhận giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật năm 1996.
2. Tác phẩm
o Nhan đề
Nhan đề “Chí Phèo” thâu tóm được nội dung của tác phẩm. Chí
Phèo là nạn nhân, là sản phẩm của xã hội phong kiến nửa thực
dân. Chí là người nông dân lương thiện nhưng lại bị đẩy vào “bước
đường cùng” trở thành kẻ lưu manh, côn đồ, mất hết
cả nhân hình nhân tính. Trở thành con quỷ dữ của làng Vũ Đại.
o Bố cục
- Phần 1 (từ đầu đến "cả làng Vũ Đại cũng không ai biết"): Chí Phèo xuất
hiện cùng tiếng chửi
- Phần 2 (tiếp đến "không bảo người nhà đun nước mau lên"): Chí Phèo
mất hết nhân tính
- Phần 3 (còn lại): Sự thức tỉnh, ý thức về bi kịch của cuộc đời Chí Phèo
=> Tiếng chửi tưởng như vu vơ nhưng lại có sự sắp xếp rất logic,
hợp lý, chửi trời, chửi đời có thể chỉ là tiếng chửi của thằng say
rượu nhưng tiếng chửi cha mẹ, chửi người đã đẻ ra mình thì dường
như trong câu chửi ấy có sự ý thức về thân phận, trong đó có sự
đau xót, và cả căm hận.
+Lời trần thuật, lời kể độc đáo, Nam Cao đã phác họa lên một anh
Chí với tiếng chửi trong cơn say dường như đã trở nên quá quen
thuộc với người làng Vũ Đại thành ra không ai quan tâm đến hắn,
không ai coi hắn là người.
b. Lai lịch cuộc đời của chí
- Là một đứa trẻ không cha không mẹ, làm thuê làm mướn để
kiếm sống, là một người nông dân lương thiện, từng làm canh
điền cho nhà Bá Kiến.
- Là một anh thanh niên có sức vóc, hiền lành, chăm chỉ, chịu
khó, cũng có ước mơ bình dị như bao người khác “ước có một
gia đình nho nhỏ, chồng cuốc mướn, cày thuê, vợ dệt vải”.
- Là người luôn ý thức được nhân phẩm, có tự trọng, khi bà Ba
gọi lên bóp chân cho, Chí thấy “nhục” chứ yêu đương gì, run
run sợ sệt nhưng vẫn nhẫn nhịn vì biết thân phận mình chỉ là
phận tôi tớ.
c. Sự biến đổi của chí phèo sau khi ra tù
- Nguyên nhân Chí bị bắt vào tù: Vì Bá Kiến ghen mà đã lấy lý
do để đẩy Chí vào tù.
- Sự tàn bạo của nhà tù thực dân đã biến Chí từ một con người
hiền lành, lương thiện trở thành “Con quỷ dữ của làng Vũ Đại”,
với ngoại hình gớm ghiếc “cái đầu trọc lóc, hàm răng cạo trắng
hớn, cái mặt thì câng câng, hai con mắt gườm gườm => Chí
Phèo đánh mất nhân hình
- Chí triền miên trong cơn say, trở thành một tên du côn, chuyên
đi đòi nợ thuê cho nhà Bá Kiến-kẻ đã đẩy mình vào nhà tù tàn
bạo => Chí đánh mất nhân tính.
=> Chí Phèo đã bị tha hóa, bị cướp đi cả nhân hình lẫn nhân tính,
không còn là anh Chí hiền lành của trước kia nữa. Bá Kiến -đại
diện cho tầng lớp thống trị trong xã hội xưa chính là nguyên nhân
dẫn đến quá trình tha hóa của Chí-một người nông dân lương thiện
điển hình.
d. Cuộc gặp gỡ giữa chí phèo và thị nở
-Nhân vật Thị Nở: là một người con gái vừa xấu, vừa nghèo, lại
còn dở hơi, có dòng dõi nhà “có mả hủi” => một người con gái
xấu “ma chê quỷ hờn” nhưng lại “có duyên” trong mắt Chí, đánh
thức những khao khát đẹp đẽ nhất trong con người anh.
-Sự thay đổi trong tâm tính của Chí Phèo khi cảm nhận được tình
yêu của Thị Nở:
+ Sáng tỉnh giấc dậy, Chí nghe và cảm nhận được âm thanh bình
dị của cuộc sống hàng ngày: “tiếng chim hót” ,”tiếng cười nói của
những người đi chợ”, “ tiếng anh thuyền chài có mái chèo đuổi
cá”, những âm thanh của cuộc sống thường ngày bình dị ấy hôm
nào cũng có nhưng đến hôm nay Chí mới nghe thấy hay nói đúng
hơn là đến nay Chí mới được nghe lại.
+Chí Phèo nhìn nhận về hiện tại và nhìn thấy cả tương lai của hắn:
“hắn thấy hắn già mà vẫn cô độc”, hắn thấy tuổi già của hắn “đói
rét, ốm đau, và cô độc, cái này còn đáng sợ hơn đói rét và ốm đau”
+Chí Phèo nhớ về ước mơ khao khát của mình “một gia đình nhỏ,
chồng cuốc mướn, vợ cày thuê, dệt vải”
+Hắn thèm lương thiện, thèm được làm người, thèm được sống
hòa hợp với mọi người và Thị Nở chính là hy vọng của hắn, giúp
hắn đạt được ước nguyện này, Thị Nở giống như một cây cẩu, mở
đường cho hắn đến với thế giới loài người, thoát khỏi thế giới của
quỷ.
- Bi kịch bị cự tuyệt quyền làm người
- Nguyên nhân: do bà cô Thị Nở không cho Thị lấy Chí Phèo - >
định kiến của xã hội.
- Diễn biến tâm trạng của Chí Phèo:
+ Lúc đầu: Chí ngạc nhiên trước thái độ của Thị Nở
+ Sau Chí hiểu ra mọi việc: Tuyệt vọng, Chí uống rượu rồi xách
dao đến nhà Bá Kiến đâm chết Bá Kiến và tự sát.
- Ý nghĩa hành động đâm chết Bá Kiến và tự sát của Chí:
+ Đâm chết Bá Kiến là hành động lấy máu rửa thù của người nông
dân thức tỉnh về quyền sống.
+ Cái chết của Chí Phèo là cái chết của con người trong bi kịch
đau đớn trên ngưỡng cửa trở về cuộc sống làm người.
=> Chí Phèo là tiêu biểu cho số phận người nông dân trong xã hội
cũ bị chèn ép, đẩy vào bước đường cùng.
e. nhận xét về nhân vật
- Tác giả đã khắc họa thành công nhân vật Chí Phèo - người nông
dân hiền lành, lương thiện bị xã hội tàn bạo đẩy vào con đường
tha hóa, lưu manh hóa, bị tàn phá cả nhân hình nhân tính. Hắn
sinh ra đã là một bi kịch, từ một anh nông dân hiền lành hắn trở
thành tên lưu manh chuyên rạch mặt ăn vạ, cuối cùng trở thành
con quỷ dữ. Đời hắn chưa bao giờ tỉnh. Sau đêm gặp thị Nở tâm
lý của Chí Phèo đã thay đổi phức tạp. Hắn cảm nhận được
những âm thanh của cuộc sống đời thường, hắn nhận ra mình đã
già nhưng vẫn còn đơn độc. Hắn muốn sống chung với thị Nở,
thèm lương thiện. Với khát vọng được làm người lương thiện
của Chí Phèo sau cái hôm gặp thị Nở tác giả vẫn luôn khẳng
định bản chất lương thiện của người nông dân ngay cả khi bị
vùi dập. Qua đây, Nam Cao thể hiện được tư tưởng nhân đạo,
lòng yêu thương, niềm tin yêu của ông vào những con người
khốn khổ. Chí Phèo còn là tiếng kêu cứu của những con người
khốn khổ, bí bách cùng quẫn không lối thoát bị xã hội ruồng bỏ
để xã hội hiểu được hãy cho họ - những con người lầm đường
lạc lối cơ hội trở về với cuộc sống lương thiện, cơ hội được hòa
nhập cộng đồng.
4. Nhân vật thị nở
a. Ngoại hình
- Miêu 1tả khách quan, trần trụi: một người “ngẩn ngơ như những
người đần trong cổ tích và xấu ma chê quỷ hớn”
+ Ngẩn ngơ: hành độngt hep bản năng
+ Xấu ma chê quỷ hờn: từng đường nét trên khuôn mặt không giống
với những gì nên có trên khuôn mặt con người
+ Đã vậy, Thị còn nghèo và nhà có mả hủi:
⇒ Thị khó có được hạnh phúc bởi một con người mang trên mình toàn
những điều bất lợi
b. Là con người với phẩm chất tốt đẹp, giàu tình người
- Nam Cao xây dựng hình tượng nhân vật Thị Nở xấu ma chê quỷ hờn
không phải để miệt thị mà nhằm làm nổi bật nội tâm đầy tình thương
của Thị Nở
+ Sau cuộc gặp gỡ vào đêm định mệnh, Thị Nở dành sự quan tâm cho
Chí Phèo:
+ Thị Nở quan tâm đến Chí Phèo, nấu cháo hành cho Chí ăn khi hắn
bị ốm. Bưng bát cháo hành thị Nở đưa cho “hắn thấy mắt mình hình
như ươn ướt. Bởi vì lần này là lần thứ nhất hắn được một người đàn bà
cho”
+ Chính thị Nở đã suy nghĩ về Chí Phèo: “Ôi sao mà hắn hiền, ai dám
bảo đó là cái thằng Chí Phèo vẫn đập đầu, rạch mặt mà đâm chém
người” ⇒ một cái nhìn khác với những cái nhìn của người làng Vũ
Đại
+Tình cảm và sự quan tâm của Thị Nở với Chí Phèo đã như một liều
thuốc chữa lành bao nhiêu “vết thương, vết rạch” để Chí Phèo quay
trở lại thành một ngườ với sự lương thiện trong căn tính
⇒ Chính tình thương và sự quan tâm khiến Thị trở nên có duyên trong
mắt Chí
c. Thị Nở còn là người có khát khao hạnh phúc gia đình
- Thị Nở thích cuộc sống gia đình có vợ có chồng
- Suy nghĩ rất nghiêm túc về mối quan hệ với Chí
- Đối với Chí, cảm giác “ngượng ngượng mà thinh thích”
- Bởi khát khao và suy nghĩ nghiêm túc về hạnh phúc gia đình nên Thị
đã trở về xin phép bà cô và thái độ tức giận khi bà cô từ chối
d. Là nhân vật góp phần làm nổi bật chủ đề tác phẩm: bi kịch cuộc đời
Chí Phèo
- Xây dựng nhân vật Thị Nở, Nam Cao muốn làm trọn vẹn thêm vấn
đề trung tâm của tác phẩm: sự bi thảm trong bi kịch cuộc đời Chí Phèo
+ Ban đầu, Thị Nở và Chí Phèo đến với nhau chỉ bởi sự chung đụng
về mặt thể xác
+Sau đó, chính tình thương của Thị Nở đã làm thức dậy sự lương
thiện vốn có trong Chí
+ Khi Thị Nở từ chối Chí, Chí Phèo từ chỗ khát khao và hạnh phúc
đến tột cùng bị đẩy xuống tận cùng của nỗi tuyệt vọng ⇒ đẩy Chí đến
những hành động sau này: uống rượu, xách dao đi giết Bá Kiến và tự
sát
⇒ Thị Nở là nhân vật thúc đẩy sự phát triển của câu chuyện, đồng thời
cho người ta cảm nhận sâu sắc hơn bi kịch của nhân vật chính: Chí
Phèo
III. Chi tiết thắt bút, mở nút của câu truyện
1. Chi tiết thắt nút của câu truyện
a. Bi kịch từ người nông dân chân chính thành kẻ lưu mạnh
- Chí Phèo từng là một người nông dân hiền lành. Lớn lên, làm canh điền
cho lí Kiến.
- Tính cách thật sự của Chí Phèo còn được thể hiện qua phản ứng của ông
khi được Thị Nở cho bát cháo hành và hồi tưởng lại quá khứ.
+ "Hồi ấy hắn hai mươi. Hai mươi tuổi, người ta không là đá, cũng không
toàn là xác thịt. Người ta không thích mà lại còn khinh. Vả lại bị một con
đàn bà gọi đến mà bóp chân! Hắn thấy nhục hơn là thích, huống hồ lại sợ.
Quả thực từ khi biết rằng con vợ chủ sai hắn làm một việc không chính đáng,
hắn vừa làm vừa run"
+ Bị bà ba chửi, nhưng "hắn vẫn giả vờ không hiểu"
- Cách tính lương thiện còn được thể hiện qua.
+ "Hắn muốn làm nũng với thị như mẹ. Ôi sao mà hắn hiền, ai dám bảo đó là
thằng Chí Phèo vẫn đập đầy, rạch mặt mà đâm chém người?"
- Vậy mà, Chí lại bị Lí Kiến ghen nên tống vào tù. Trở thành con người mà
mất hết đi nhân hình lẫn nhân tính.
+ "Hắn vừa đi vừa chửi". "Hắn về hôm trước, hôm sau đã thấy ngồi ở chợ
uống rượu với thịt chó suốt từ trưa đến xế chiều. Rồi say khướt, hắn xách
một cái vỏ chai đến cổng nhà bá Kiến, gọi tận tên tục ra mà chửi"
b. Bi kịch Chí Phèo từ tên lưu manh thành con quỷ của làng Vũ Đại
- Chí Phèo bị bá Kiến dụ giỗ, trở thành tay sai, càng ngày càng hung hãn,
ngang ngược và truyền miên say.
2. Chi tiết mở nút cho câu truyện
- Nếu bi kịch cuộc đời khiến Chí trở thành một con quỷ của làng Vũ Đại là
chi tiết thắt nút của câu truyện thì cái chết của Chí chính là chi tiết mở nút
cho câu truyện
- Cái chết của Chí Phèo và Bá Kiến chính là kết quả của cái tấn bi kịch cùng
đường tuyệt lộ, mà không còn cách tháo gỡ nào khác ngoài cái chết để giải
thoát. Cuộc đời Chí Phèo lần lượt bước qua những bi kịch đau đớn, đầu tiên
là bi kịch bị cha mẹ ruột bỏ rơi, phải sống cuộc đời thiếu tình thương yêu,
sau khi lớn lên cứ ngỡ yên ổn làm một anh canh điền thật thà chất phác thì
lại vướng nỗi oan khuất phải ngồi tù vì sự ghen tuông của Bá Kiến. Chính
cuộc sống không bằng chết ở trong tù đã khiến Chí Phèo dần lưu manh hóa,
bị tha hóa trong nhân cách. Trả thù đời, trả thù Bá Kiến, hắn tiếp tục trượt
dài trên con đường tha hóa ấy, không thể hòa nhập với cuộc sống, bị cái định
kiến đầy ác nghiệt của xã hội chối bỏ quyền được làm người. Thế nhưng dẫu
cuộc sống có nhiều đớn đau, dù hắn có bị lưu manh hóa, có rạch mặt ăn vạ
thì sâu thẳm trong tâm hồn Chí Phèo vẫn còn một chút tỉnh táo len lỏi trong
những cơn say dài. Bản chất hắn vẫn là một anh canh điền lương thiện, hắn
sẵn sàng ra tay rạch mặt mình, nhưng không hề làm tổn thương đến kẻ thù,
kẻ vốn đẩy hắn đến những bi kịch mãi về sau này.