You are on page 1of 1

Vấn đề 4: Xác lập hợp đồng giả tạo và nhằm tẩu tán tài sản.

Tóm tắt Quyết định số 259/2014/DS-GĐT ngày 16/06/2014 của Tòa án dân sự
Tòa án nhân dân tối cao:
Năm 2009 bà Đặng Thị Kim Anh vay bà Võ Thị Thu 3 lần tiền tổng cộng là 3,7
tỷ đồng. Ngày 14/02/2010, bà Anh mới trả bà Thu được 600 triệu đồng. Ngày
26/8/2010, bà Anh ông Học chuyển nhượng toàn bộ nhà, đất cho vợ chồng ông
Vượng, bà Nga (là anh trai, chị dâu của bà Anh) với giá 680 triệu đồng. Vợ chồng bà
Anh ông Học thừa nhận còn nợ bà Thu 3,1 tỷ đồng đồng thời cam kết chuyển nhượng
nhà đất để trả nợ nhưng vợ chồng bà Anh không thực hiện cam kết. Thỏa thuận
chuyển nhượng giữa vợ chồng bà Anh với vợ chồng ông Vượng không phù hợp với
thực tế vì giá trị thực tế nhà đất là gần 5,6 tỷ đồng và thực tế các bên cũng chưa hoàn
tất thủ tục chuyển nhượng. Tòa án cấp sơ thẩm xác định giao dịch chuyển nhượng nhà
đất giữa vợ chồng bà Anh và vợ chồng ông Vượng là giả tạo nhằm trốn tránh việc
thực hiện nghĩa vụ với bà Thu, buộc vợ chồng bà Anh trả nợ cả gốc lẫn lãi cho bà Thu,
đồng thời tuyên giao dịch giữa vợ chồng bà Anh với vợ chồng ông Vượng là vô hiệu
và phong tỏa nhà đất của vợ chồng bà Anh để thực hiện nghĩa vụ đối với bà Thu.

 Đối với vụ việc thứ 2:


Câu 5: Vì sao Tòa án xác định giao dịch giữa vợ chồng bà Anh với vợ
chồng ông Vượng là giả tạo nhằm trốn tránh thực hiện nghĩa vụ với bà Thu?
Trả lời: Tòa án xác định giao dịch giữa vợ chồng bà Anh với vợ chồng ông
Vượng là giả tạo nhằm trốn tránh thực hiện nghĩa vụ với bà Thu bởi vì vợ chồng bà
Anh cam kết chuyển nhượng nhà đất (đang có tranh chấp) để trả nợ cho bà Thu,
nhưng vợ chồng bà Anh không thực hiện cam kết với bà Thu mà làm thủ tục chuyển
nhượng nhà đất trên cho anh là vợ chồng ông Vượng. Thỏa thuận chuyển nhượng giữa
vợ chồng bà Anh với vợ chồng ông Vượng không phù hợp với thực tế vì giá trị thực tế
nhà đất là gần 5,6 tỷ đồng nhưng hai bên thỏa thuận chuyển nhượng chỉ với giá 680
triệu đồng.

You might also like