Professional Documents
Culture Documents
Mở bài:
Nhà văn Tô Hoài đã từng nhận xét nhân vật Mị rằng: “Số phận của cô là sự hồi
sinh mãnh liệt của con người cô. Sự hồi sinh của một con người là vô cùng quý
giá.” Một người con gái Tây Bắc bị vùi dập bởi cường quyền và thần quyền, thế
nhưng vẫn mang trong mình một sức sống tiềm tàng đầy mãnh liệt, chỉ chực chờ
để vực dậy. Nếu như trong đêm tình mùa xuân Mị mới chỉ tìm lại được những
tiếng lòng yêu đời thôi thúc bên trong thì giờ đây, trong đoạn trích "...", Mị đã
đứng lên hành động không chỉ để cứu A Phủ mà còn tự giải thoát cho chính bản
thân mình khỏi ách thống trị của bè lũ thực dân và phong kiến.
Đánh giá:
Tô Hoài quả là một cây đại thụ trong làng văn học Việt Nam với tài miêu tả tâm
lí nhân vật bậc thầy. Đoạn trích đã rất thành công khi đặt nhân vật vào một tình
huống bi kịch, từ đó để Mị bộc lộ hết vẻ đẹp của sức sống tiềm ẩn trong mình.
Tưởng chừng như lần trói đứng trong đêm tình mùa xuân đã khiến cho Mị trở nên
vô cảm, mãi đóng chặt trái tim cảm xúc của bản thân thì những giọt nước mắt của
A Phủ đã lại một lần nữa đánh thức con người Mị. Mị vốn ban đầu chỉ có ý định
cứu A Phủ, nhưng khi nhìn A Phủ "vùng lên", Mị cũng đã chạy theo. Bởi ngay
trong giây phút đó, Mị đã nhận thức ra được số phận của con người mình: Mị cũng
có mưu cầu được hạnh phúc, được sống trong kiếp người chứ không phải kiếp trâu
kiếp ngựa cho nhà thống lí. Từ sức sống tiềm tàng, âm ỉ đã phát triển thành sức
mạnh giải phóng để thay đổi cuộc đời. Nhà văn Tô Hoài đã thật tinh tế khi sử dụng
nghệ thuật trần thuật hấp dẫn, cách dựng cảnh sinh động, cách lột tả nội tâm nhân
vật nhiều bất ngờ, thú vị. Ngôn ngữ mộc mạc giản dị đã đưa ta đến chốn Hồng
Ngài đầy dẫy đau thương nhưng vẫn sáng lên khao khát sống mãnh liệt của con
người. Cũng nhờ có vậy mà Tô Hoài đã nêu cao giá trị nhân đạo tác phẩm: thể hiện
xúc động nỗi thống khổ của người dân miền núi, đồng thời ca ngợi những vẻ đẹp
của người dân Tây Bắc dù ở trong hoàn cảnh lầm than nhất.
Hành động
diễn ra cụ thể như thế nào
tại sao lại như vậy // phát triển ở đây
những điều gì đã cùng tác động vào
tác dụng : thể hiện tấm lòng nhân đạo của tác giả
Hình tượng nhân vật Mị trong đêm mùa đông cởi trói cho A Phủ đã cởi nút thắt
cho bao nhiêu tăm tối và cùng cực của con người, đó nhưng một lời tuyên ngôn về
sức mạnh của tình thương yêu và khát khao sống, khát khao tự do mãnh liệt. Ngòi
bút Tô Hoài đã diễn tả thành công cuộc đời cũng như con đường đấu tranh từ tự
phát đến tự giác của đồng bào miền núi, bằng lời văn giàu tính tạo hình, ngôn ngữ
giản dị, phong phú và nghệ thuật kể chuyện linh hoạt, lôi cuốn.
Kết bài:
Ai đó đã từng nói, khi một tác phẩm kết thúc, sự sống của nó mới thực sự bắt đầu.
Sự sống của Mị, của “Vợ chồng A Phủ” vẫn còn đó, dù dấu chấm hết đã điểm, và
sẽ còn sống mãi đến chừng nào con người ta còn cần niêm tin, còn cần tiếp thêm
sức mạnh và còn cần “vịn vào để đứng dậy”.