Professional Documents
Culture Documents
Tiếng Ai Tha Thiết Bên Cồn
Tiếng Ai Tha Thiết Bên Cồn
+ Câu thơ kết thúc đoạn "Cầm tay nhau/ biết nói gì / hôm nay" có sự biến đổi
về cách ngắt nhịp. Thơ lục bát truyền thống thường ngắt nhịp chẵn. Còn ở đây lại
ngắt nhịp lẻ: 3/3/2.
-> Đây được xem là sự đảo phách trong âm nhạc nhằm tạo khoảng lặng, ngắt
quãng, đứt nối. Từ đó để thể hiện tiếng lòng đang thổn thức, nức nở, cho thấy bước
chân dùng dằng, ngập ngừng, không muốn rời xa.
*Đánh giá nội dung, nghệ thuật đoạn thơ
- Về nội dung
+ Cuộc chia tay lưu luyến, bịn rịn,tràn đầy nhớ thương
+ Nỗi lòng người đi, kẻ ở
+ Tình cảm cảm tác giả: nỗi nhớ, sự
gắn bó sâu nặng, biết ơn chân thành với nhân dân VB
=> Nghĩa tình cách mạng thủy chung.
- Nghệ thuật: mang tính trữ tình chính trị, đậm đà tính dân tộc
+ Thể thơ lục bát với giọng điệu ngọt ngào, sâu lắng, tâm tình đầy thương mến
+ Kết cấu đối đáp
+ Ngôn ngữ quen thuộc với lối nói dân tộc; từ ngữ giàu tính biểu cảm, giàu nhạc
tính; đặc biệt cách sử dụng sáng tạo đại từ nhân xưng mình, ta, đại từ phiếm chỉ ai
+ Biện pháp tu từ: câu hỏi tu từ, phép điệp, hoán dụ...
+ Cách ngắt nhịp linh hoạt
*Tâm trạng của người ra đi
Tiếng ai tha thiết bên cồn
Bâng khuâng trong dạ bồn chồn bước đi
- Người ra đi gọi người ở lại bằng đại từ phiếm chỉ "ai"-> thể hiện tình cảm nhớ
nhung, yêu thương nồng thắm.
- Thấu hiểu và cảm nhận được tiếng lòng tha thiết của người ở lại
- Tâm trạng bâng khuâng, bồn chồn: hai từ láy giàu giá trị biểu cảm đã khắc nỗi
buồn, nhớ đến thẫn thờ; trạng thái cảm xúc cồn cào, nôn nao, trong lòng như có
lửa đốt đến đứng ngồi cũng không yên.
-> trĩu nặng tình cảm.
*Cảnh đưa tiễn:
Áo chàm đưa buổi phân li
Cầm tay nhau biết nói gì hôm nay
- Áo chàm: hình ảnh hoán dụ chỉ nhân dân Việt Bắc. Họ đến để tiễn đưa cán bộ
cách mạng về xuôi -> cuộc chia tay rất cảm động, lưu luyến, thiêng liêng
- Hành động: cầm tay nhau, biết nói gì.
-> thể hiện tình cảm lưu luyến bịn rịn, nhớ nhung mãnh liệt, xúc động đến nghẹn
ngào, không cất nổi nên lời.
- Nhịp thơ: 3/3/2 tạo khoảng lặng, sự ngập ngừng, đứt quãng. Đó là giây phút mà
tiếng lòng thổn thức, nức nở.
3. 12 dòng thơ tiếp (Mình đi có nhớ những ngày -> Tân Trào, Hồng Thái, mái
đình cây đa): Tâm trạng của người ở lại
*Hình thức nghệ thuật:
- Kết cấu cân đối: 6 câu thơ dưới hình thức câu hỏi, kết hợp 6 câu thơ gợi nhắc kỉ
niệm
-> bộc lộ tâm trạng lo âu, khắc khoải; lời nhắn nhủ, nhắc nhở; thể hiện nỗi nhớ
trào dâng mãnh liệt.
*Gợi nhắc về kỉ niệm của những ngày kháng chiến gian khổ, khó khăn, thiếu
thốn nhưng con người đầy ý chí, có lòng căm thù giặc sâu sắc và quyết tâm
chiến đấu:
Mình đi có nhớ những ngày
Mưa nguồn suối lũ những mây cùng mù
Mình về có nhớ chiến khu
Miếng cơm chấm muối mối thù nặng vai
- Bằng biện pháp liệt các hình ảnh: mưa, lũ, mây mù; kết hợp biện pháp tách chữ
đan xen "những mây cùng mù" -> khắc họa, tô đậm thiên nhiên khắc nghiệt, dữ dội
nơi Việt Bắc. Nó cũng biểu tượng cho khó khăn, gian khổ trong buổi đầu của
kháng chiến.
- Hình ảnh "miếng cơm chấm muối" vừa là hình ảnh có thực, vừa là biểu tượng cho
sự thiếu thốn, khó khăn, đặc biệt về vật chất.
+ Tuy nhiên, trong miếng cơm chấm muối mang vị mặn mòi, tình cảm quân dân
đậm đà. Dẫu khó khăn nhưng đằng sau đó vẫn ánh lên vẻ đẹp của tình cảm cách
mạng.
- Vượt lên khó khăn, gian khổ, thử thách, quân dân Việt Bắc càng nung nấu lòng
căm thù, tinh thần chiến đấu. Hình ảnh "mối thù nặng vai" diễn tả lòng căm thù
giặc sâu sắc, nó được cụ thể hóa thành sức mạnh vật chất trên đôi vai và cảm nhận
được rõ ràng.
+ Câu thơ "miếng cơm chấm muối mối thù nặng vai" sử dụng biện pháp tiểu đối
tạo sự đối lập giữa hoàn cảnh và ý chí. Hoàn cảnh càng khó khăn thì càng hun đúc
tinh thần cách mạng, tinh thần chiến đấu mạnh mẽ, vững vàng.
*Người ở lại tiếp tục bộc lộ tâm trạng nhớ nhung, buồn bã, cô đơn của mình:
Mình về rừng núi nhớ ai
Trám bùi để rụng măng mai để già
- Sử dụng biện pháp nhân hóa và hỏi "rừng núi nhớ ai" -> là cái cớ để nhân dân
Việt Bắc thể hiện nỗi nhớ nhung trào dâng mãnh liệt trong lòng. Tình cảm đó lan
ra, thấm vào cảnh vật, khiến thiên nhiên rừng núi cũng trở nên bâng khuâng, thẫn
thờ, ngập tràn thương nhớ.
*Người ở lại tiếp tục gợi nhắc kỉ niệm
Mình đi có nhớ những nhà
Hắt hiu lau xám đậm đà lòng son
- Hắt hiu lau xám: không gian rừng núi quen thuộc, đẹp song buồn, hoang vu, ảm
đạm.
- Đối lập với vẻ buồn bã của cảnh vật chính là vẻ đẹp của con người cách mạng:
đậm đà lòng son -> thủy chung son sắt, sâu nặng nghĩa tình.
*Gợi nhắc kỉ niệm của những đầu kháng chiến gian khổ nhưng anh hùng, với
những sự kiện lịch sử trọng đại
Mình về còn nhớ núi non
Nhớ khi kháng Nhật thuở còn Việt Minh
...
Tân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa
- Ngược dòng thời gian, quay trở về những ngày đầu của cuộc kháng chiến, điểm
danh những sự kiện lịch sử trọng đại: kháng Nhật, tổ chức Việt Minh, cây đa Tân
Trào , mái đình Hồng Thái
-> Việt Bắc là quê hương của cách mạng, mảnh đất của kháng chiến. Vì vậy, chia
xa nhưng đừng bao giờ quên.
- Câu thơ: "Mình đi mình có nhớ mình" rất đặc biệt. Từ "mình" lặp lại 3 lần, trong
đó: từ "mình" (1), "mình" (2) chỉ người ra đi; còn "mình" (3) chỉ nhân dân Việt
Bắc hoặc chỉ 1 phần đời của người ra đi -> mình và ta đã hòa quyện vào nhau, gắn
bó làm một. Từ đó, khắc sâu tình cảm sâu nặng, bịn rịn.