You are on page 1of 4

KHỔ HÌNH ẢNH TỪ NGỮ, BPTT VẦN, NHỊP CHỦ THỂ TRỮ TÌNH

1.Mùa xuân -Hình ảnh: mùa xuân, cây, - “tạ ơn”: thể hiện sự thành Nhịp: 2/3, 3/2, 3/2/3 Chủ thể trực tiếp thông qua
Tôi xin tạ ơn cây núi, đồng, vỉa hè thành phố, kính, kính trọng đối với cây  Sự tha thiết từ “tôi” => thể hiện mạnh mẽ
Cây trên núi trên đồng trên vỉa hè thành phố bóng mát, quán trọ - “người làm chứng”: cây Nhịp đặc biệt: 3/2/5: nhấn tấm lòng biết ơn của tg với
Người làm chứng lặng im => Thể hiện lòng biết ơn của được nhân hoá mạnh sự phổ biến của cây, độ cây
Đứng cạnh mỗi cuộc đời tác giả đối với cây ở khắp - “bóng mát”: so sánh với thường gặp. =>
Cái bóng mát độ đường như quán trọ mọi miền của đất nước. quán trọ, thể hiện sự che chở, =>Nhịp: câu thơ dài ngắn
=> “mùa xuân”: mùa khởi bảo bọc con người khác nhau. Nhịp thơ thay đổi
=> 3 ý nghĩa quan trọng: đầu, vạn vật sinh sôi nảy nở, => Biện pháp liệt kê linh hoạt. thể hiện để dòng
- Cây – người làm chứng niềm vui, hạnh phúc (cảm => tạ ơn : thành kính thiên cảm xúc biến đổi, mạnh mẽ
- Cây – người đồng hành xúc của tác giả lúc này, biết liên với cây liên tục biến đổi của tác giả
- Cây – người chăm sóc, bảo vệ ơn những điều làm nên => Liệt kê “cây, núi, đồng, khi nghĩ về cây và thiên
những điều hạnh phúc đó) vỉa hè: cây có mặt ở khắp nhien của mùa xuân.
=> => tác giả biết ơn những gì mọi nơi
đã làm nên mùa xuân và => Ẩn dụ: người làm chứng
trong đó có cây (tính chất quan trọng của cây
- được viết sau giải phóng => Nhân hoá “đứng cạnh mỗi
nên có ý nghĩa là tác giả biết cuộc đời” : người đồng hành
ơn về cuộc sống của mình với con người
trong và càng biết ơn nhũng => so sánh “bóng mát” với
cái điều làm nên hạnh phúc “quán trọ”: cây không chỉ là
của mình người đồng hành mà còn là
người chăm sóc bảo vệ
=> khổ thơ tiền đề để thể
hiện biết ơn của cây. Vì cây
rất quan trọng trong đời sống
2.Mỗi vòm lá là một vùng quê nhỏ “Hình ảnh” : Vòm lá, vùng =>So sánh “vòm lá” với Không vần Chủ thể trực tiếp thông qua
Cây giữ riêng năm tháng của từng người quê, tuổi thơ, tiếng ve, vùng “vùng quê nhỏ”: mỗi vòm lá =>Nhịp thơ: 3/5; 1/4/2 (câu từ “tôi” => Chân thật và chân
Trưa, tuổi thơ không ngủ chạy chơi cây thơ ấu gợi nhắc đến kỷ niệm với quê 2) : nhấn mạnh vào ấn tượng thành của tác giả
Tiếng ve dệt trong vòm cao lá mát, =>Liên quan đến ký ức tuổi hương. Cho thấy thiên nhiên mạnh mẽ về ký ức tuổi thơ
Tối tan ca một mình về khẽ hát thơ tươi đẹp hồn nhiên, ngây ẩn chứa rất nhiều điều bí ẩn vui vẻ của tác giả, tuổi thơ
Lá thầm thì, cây chạm xuống vai thơi. Tạo sự gần gũi, thân và diệu kì. hạnh phúc mà tác giả đã trãi
Tôi lớn lên mắt ôm mọi vùng trời thuộc khi nói về quê hương =>Nhân hoá “cây giữ riêng qua.
Vẫn tha thiết một vùng cây thơ ấu và con người năm tháng của từng người”:
năm tháng của thời gian lớn
=> Cây – người làm chứng lên, cây lưu lại những linh
=>Cây làm chứng kỷ niệm tuổi thơ của con hồn kí ức của con người từ
người và cây cùng đồng hành lớn lên của con khi còn nhỏ đến khi trưởng
người. thành.
=> Nhân hoá “Tiếng ve dệt
trong vòm cao lá mát”: không
khí rộn ràng của tuổi thơ, tuổi
thơ được sống trong những
tiếng ve rộn ràng, sôi động
=>Nhân hoá “Lá thầm thì,
cây chạm xuống vai”: cây
như một người bạn, người mẹ
nhẹ nhàng và âu yếm, quan
tâm chia sẻ đến con người
=> Đối “mọi vùng chời – một
vùng cây” : nhấn mạnh niềm
yêu mến trân trọng, kỉ niệm
thật xinh đẹp, đẹp đẽ. Dù sau
này có đi xa, lớn lên thì tác
giả cũng dành một niềm yêu
mến to lớn đối với cây.
3.Hoa phượng mùa hè, mùa xuân hoa sấu “Hình ảnh”: Hoa phượng, Biện pháp tu từ => Nhịp: Đều, Chủ thể trực tiếp “Ta” =>
Hoa sữa dâng hương đậm suốt đêm thu hoa sấu, hoa sữa =>Nhân hoá “ Hoa sữa dâng 2 câu đầu 4/4 bất kì ai cũng có thể cảm
Mùa đông lạnh trên cây bàng trụi lá =>Sự vận động tuần hoàn hương đâm suốt đêm thu” : 2 câu sau 3/5 nhận được nó, ta đại diện cho
Đường ta đi cây lá dệt nên mùa. của thời gian thiên nhiên cống hiến hương =>Thể hiện dòng cảm xúc một nhóm chung, một cá thể
sắc để làm nên vẻ đẹp cuộc nhẹ nhàng, mang nhiều tâm rộng lớn
=> Cây – người làm chứng đời. sự của tác giả
=>Tác giả một lần nữa khảng định thời gian => Nhân hoá “Đường ta đi
trôi đi, thời gian tuần hoàn thì cây vẫn giữ vai cây lá dệt nên mùa”: Cây trở
trò người làm chứng của mình. thành dấu hiệu nhận biết
bước đi của thời gian, đồng
thời làm nên vẻ đẹp, sự đặc
biệt của không gian
4.Có bao giờ anh thức giữa đêm khuya “Hình ảnh”: Đêm khuya, => Từ ngữ “từ láy”: (dào dạt) => Nhịp thơi 3/5 =>Chủ thể trực tiếp “Ta” : để
Nghe dào dạt tiếng mùa cây đổi gió => thời gian cảm nhận những Thể hiện một cơn gió mạnh => tiếp tục dòng cảm xúc một lần nữa tác giả khẳng
Trời đất chuyển trên đầu cây thành phố nỗi niềm thầm kín trong lòng mẽ, (xao xác) tâm hồn đang miên mang của tác giả khi định
Lại có gì xao xác tận trong ta. mình rất nhiều nổi lòng, nhiều cảm viết về cây
“Tiếng mùa”, Trời đất xúc
=>Một biến cố của tự nhiên, tác giả nhiều tâm chuyển”, “đổi gió” => “dào dạt” – “xao xác”
sự => hình ảnh giao mùa Đồng điệu của con người với
thiên nhiên, mối liên hệ mật
thiết.
5.Sống thường ngày đôi lúc ngỡ quên đi - Hình ảnh: cây trước cửa nhà - “ngỡ quên đi”: bất ngờ quá Chủ thể trữ tình: chủ thể xuất - Nhịp thơ: 3/4 => giọng điệu
Cái bóng mát che mình ngay trước cửa => sự gần gũi, quen thuộc không dám tin một sự thật hiện trực tiếp thông qua từ tâm tình, thủ thỉ tạo ra cảm
Cây đứng lặng gánh một mình tâm sự khi con người vì cuộc sống “mình” => Biết ơn, trân trọng giác nhẹ nhàng cho khổ thơ
Chưa một lần hờ hững với ai qua. thường ngày mà vô tình quên loài cây. Nhưng cũng có chút
đi người bạn đã từng gắn bó hối hận, day dứt vì sự vô tâm,
=> Khổ 5,6 liên hệ với bài ánh trăng, sự cố với mình. Người bạn ấy là vô tình của mình (Liên hệ
mất điện, chợt nhận ra đã lãng quên người bạn cây. Ánh trăng- Nguyễn Duy)
hồi thơ ấu của mình => gíac ngộ ra lãng quên - “che”: cây cho người bóng
tuổi thơi mát để nương náu, để trú
=> bài này thì con người giác ngộ ra nắng, để hưởng gió mát ngày
hè, cây đã luôn che chở cho
người.
- “đứng lặng gánh một mình
tâm sự” (nhân hóa): là nơi
lắng nghe những câu chuyện
của con người bất kể vui
buồn hờn giận,….
- “chưa một lần hờ hững với
ai qua” (nhân hóa): cây đã trở
thành bạn hữu, là người
không bao giờ rời đi, bao
dung, luôn ân cần, sẵn sàng
đón nhận ta.
6. Bom Mỹ rơi cây chết trước hiên nhà - Hình ảnh: “Bom Mỹ”, “cây - “hằn”: khắc sâu hình ảnh - Nhịp: chủ yếu là 3/4 . Đến Chủ thể trữ tình: chủ thể ẩn
Cái cành cháy hằn trong đêm sơ tán chết”, “cành cháy”, “đêm sơ đau thương, tàn lụi câu cuối, nhịp thơ thay đổi => nhà thơ hoà mình vào kỉ
Nhà dựng lại và cây non đã lớn tán” à đã gợi về những năm - “Cây non”, “vòm lá” + từ 2/1/5 => nhấn mạnh ý nghĩa niệm quá khứ, cho thấy kỉ
Vẫn bâng khuâng vòm lá mát xa xôi tháng chiến tranh ác liệt. “vẫn” => Từ cái chết, cây của cây niệm của con người – cũng là
Sau tất cả mọi vui buồn chết sống vẫn vươn lên để khởi nguồn kỉ niệm của cây, yêu mến,
Đôi khi cây thành chỗ nhớ cho người. sự sống. trân quý điều đó
- “Vẫn bâng khuâng vòm lá”
(Đảo ngữ) => Nhấn mạnh sự
nhớ nhung, lưu luyến của tác
giả cho cành cây đã cũ.
- “Chỗ nhớ” (Ẩn dụ): cây trở
thành điểm tựa về tinh thần là
bến đỗ cho tâm hồn người.
7.Tôi viết về cây giữa mùa hạt giống “Hình ảnh”: mùa hạt giống Biện pháp tu từ “ => Chủ thể chữ tình tôi
Đang trồng gieo trên khắp nước non ta  Mộ không khí chàn =>Liệt kê + điệp ngữ: cây có => Nhịp điệu gấp gáp hơn
Cây của rừng sâu, đồng rộng, vườn nhà đầy hy vọng mặt ở có mặt khắp mọi nơi,
Cây xanh biếc của đường xuyên Nam Bắc cây xanh thải co2 nuôi sống
Cây dằng dịt ôm cuộc đời ấm áp con người
Người ở giữa cây, cây ở bên người. => Từ ngữ (từ láy) dằng dịt,
ôm: cây che chở, bao bộc ,
ôm ấp con người. Người ta
quan niệm cây vương lên
người mẹ. Rễ cắm xuống đất
thể hiện sự mạnh mẽ của
người => vùa đừm bọc của
người mẹ, và cứng rắng của
ngừời cha
8. Bài thơ xanh cây viết dưới mặt trời “Hình ảnh”: Hoa phượng, “Hình ảnh”: Hoa phượng,
Cho ta đọc những lời yêu mặt đất. hoa sấu, hoa sữa hoa sấu, hoa sữa
=>Sự vận động tuần hoàn =>Sự vận động tuần hoàn của
của thời gian thời gian
PHẦN ĐÁNH GIÁ CÁC YẾU TỐ

You might also like