Professional Documents
Culture Documents
CHƯƠNG 2: TÍNH DÂN TỘC, TÍNH NHÂN VĂN TRONG TÁC PHẨM THƠ TỐ HỮU
VIẾT VỀ HỒ CHÍ MINH
1. Tính dân tộc
1.1 Phong cách nghệ thuật khi viết về Bác
1.2.Tính dân tộc thể hiện trước hết ở tinh thần dân tộc
1.3.Tính dân tộc thể hiện ở tính cách dân tộc
1.4.Tính dân tộc thể hiện ở tính cách dân tộc
2. Tính nhân văn
CHƯƠNG 1. TIỂU SỬ NHÀ THƠ TỐ HỮU VÀ SỰ NGHIỆP SÁNG TÁC NHỮNG BÀI THƠ VỀ
CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH
1. Đôi nét về tiểu sử, cuộc đời nhà thơ Tố Hữu
1.1. Tuổi thơ
Tên thật là Nguyễn Kim Thành (4 tháng 10 năm 1920 – 9
tháng 12 năm 2002).
Từ nhỏ ông đã sống tại Quảng Nam đến khi 9 tuổi.
Năm 1931, Nguyễn Kim Thành cùng mẹ đến Đà Nẵng
cùng anh cả, ông học lớp nhì.
Năm lên 12 tuổi (năm 1932), mẹ Tố Hữu qua đời.
Năm 1933, trải qua bao sự cố gắng trên con đường học
hành, ông đỗ đầu tiểu học tại Đà Nẵng.
Năm 1935, Nguyễn Kim Thành học năm hai trường Khải
Định.
Tháng 3 năm 1937, Nguyễn Kim Thành được bầu làm Bí
Thư Đoàn thanh niên Dân chủ thành phố Huế.
CHƯƠNG 1. TIỂU SỬ NHÀ THƠ TỐ HỮU VÀ SỰ NGHIỆP SÁNG TÁC NHỮNG BÀI THƠ VỀ
CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH
1. Đôi nét về tiểu sử, cuộc đời nhà thơ Tố Hữu
1.2. Sự nghiệp cách mạng của nhà thơ Tố Hữu
Lòng nóng bỏng căm thù vẫn tươi mát tình bạn”
CHƯƠNG 2: TÍNH DÂN TỘC, TÍNH NHÂN VĂN TRONG TÁC PHẨM THƠ TỐ HỮU VIẾT VỀ
HỒ CHÍ MINH
1. Tính dân tộc
1.3. Tính dân tộc thể hiện ở tính cách dân tộc:
Thơ Tố Hữu là một tập hành khúc nồng nàn, đằm thắm hòa nhịp với cuộc đấu
tranh của nhân dân Việt Nam dưới ngọn cờ vinh quang. Từ cuộc cách mạng dân
tộc dân chủ, qua cuộc kháng chiến toàn quốc cho đến cuộc đấu tranh thống nhất
đất nước và công cuộc xây dựng xã hội chủ nghĩa.
“Chân trời lui mãi lan lan rộng
Hy vọng tràn lên đồng mênh mông”
Tính nhân văn ở đây có ý nghĩa “nhân” tức là người, “văn” là vẻ đẹp. Nói tới “nhân văn”
là nói đến những vẻ đẹp, những giá trị nhân bản của con người.
Nếu nhắc đến nhà thơ viết về Bác thì Tố Hữu không phải nhà thơ viết nhiều về Bác
nhưng ông là người có nhiều bài thơ hay về Bác.
Với Tố Hữu, Hồ Chí Minh là vị lãnh tụ, là “cảm tử quân đi tiên phong”, là “ngọn đuốc
thiêng liêng”, “trẻ mãi không già”, hình ảnh Bác trong thơ Tố Hữu thời kỳ đầu rất thiêng
liêng nhưng vời vợi, một hình tượng được nhìn từ xa.
Bác kêu con đến bên bàn
Bác ngồi Bác viết, nhà sàn đơn sơ
Con bồ câu trắng ngây thơ
Nó đi tìm thóc quanh bồ công văn
“Sáng tháng năm”
CẢM ƠN CÔ VÀ
CÁC BẠN ĐÃ
LẮNG NGHE