You are on page 1of 3

NLVH

1. Mở bài:

2. Thân bài
a.Vẻ đẹp hình tượng Sông Đà
*) Vách đá
-Đá dựng vách thành, và những bức thành vách đá chẹt Sông Đà như
một cái yết hầu
- Độ hẹp của Sông Đà được thể hiện qua các biện pháp tu từ so sánh và
những liên tưởng, tưởng tượng. “Mặt sông chỗ ấy chỉ lúc đúng ngọ mới
có mặt trời”, “Con nai con hổ đã có lần vọt từ bờ này sang bờ kia”
-“Đang mùa hè cũng thấy lạnh”: cảm giác lạnh do địa thế, do sự hãi hùng
chơi vơi.
→ Bờ Sông Đà hùng vĩ, hiểm trở.
*) Mặt ghềnh
- Nhân hóa con sông như một kẻ chuyên đi đòi nợ: dữ dằn, gắt gao, tàn
bạo.
- Điệp từ, điệp cấu trúc “nước xô đá, đá xô sóng, sóng xô gió”, câu văn
nhịp ngắn, kết cấu trùng điệp được hỗ trợ bởi những thanh trắc liên tiếp
đã tạo nên âm hưởng dữ dội, nhịp điệu khẩn trương, dồn dập như vừa xô
đẩy, vừa hợp sức của sóng, gió và đá khiến cho cả ghềnh sông như sôi
lên, cuộn chảy dữ dằn, tạo nên một mối đe dọa thực sự đối với bất kì
người lái đò nào “quãng này mà khinh suất tay lái thì cũng dễ lật ngửa
bụng thuyền ra”.
-”gùn ghè”: như 1 con thú dữ bị nhốt lâu năm

*)Hút nước
- Tác giả so sánh và nhân hóa hút nước để thấy được sự hung bạo:
“Nước ở đây thở và kêu như cửa cống cái bị sặc”→ Lối so sánh độc đáo
khiến Sông Đà không khác gì loài thủy quái đang giận dữ với những tiếng
kêu ghê rợn.

*)Thác nước

- Nước réo to mãi lên


- oán trách, van xin, khiêu khích, giọng gằn mà chế nhạo.
→Nghệ thuật nhân hóa

- “rống lên như tiếng 1 ngàn con trâu mộng”


- Tác giả táo bạo khi dùng lửa để tả nước, dùng rừng để tả sông. Sức
mạnh hoang dã của tự nhiên qua tài đối sánh, sự tăng cấp âm thanh, trí
tưởng tượng phong phú, độc lạ của Nguyễn Tuân đã gây ấn tượng trong
người đọc về sự dữ dội, điên cuồng của nước thác trên sông Đà.
*)Nghệ thuật
-Ngôn từ phong phú
-Nghệ thuật nhân hóa, so sánh khiến Sông Đà hiện lên với diện mạo kẻ
thù với tâm địa độc ác.
-Liên tưởng độc đáo, táo bạo, hình ảnh sáng tạo, mới mẻ, hấp dẫn.

*)Liên hệ Sông Hương


-Sông Hương lúc ở thượng nguồn được miêu tả chi tiết qua những hình
ảnh so sánh, nhân hóa: như một bản trường ca của rừng già, như một
cô gái Di – gan phóng khoáng man dại, như người mẹ phù sa của một
nền văn hóa xứ sở.

-Sông Đà và sông Hương đều mang nét đẹp của sự hùng vĩ, dữ dội: Vẻ
đẹp hùng vĩ của sông Đà được thể hiện qua sự hung bạo và dữ dội của
nó trên nhiều phương diện khác nhau cảnh trí dữ dội, âm thanh ghê rợn,
đá sông Đà như đang bày trùng vi thạch trận. Khi chảy giữa lòng
Trường Sơn, sông Hương chảy dữ dội tựa 1 bản trường ca của rừng
già, tựa cô gái Di-gan phóng khoáng và man dại…..

3. Kết Bài

You might also like