You are on page 1of 1

Qua đèo ngang

Bài thơ “Qua đèo ngang” đặc sắc ở bốn câu đầu:
“Bước tới Đèo Ngang,bóng xế tà,
Cỏ cây chen đá, lá chen hoa.
Lom khom dưới núi tiều vài chú,
Lát đát bên sông, vài mấy nhà.”
Hình ảnh nữ thi sĩ vừa đặt chân tới Đèo Ngang là lúc hoàng hôn buông xuống. hình ảnh
rất dễ gợi buồn cho lữ khách. Hình ảnh “cỏ cây chen đá, lá chen hoa” miêu tả khung
cảnh thiên nhiên hoang sơ, tràn đầy sức sống của đèo Ngang qua phép đối.
cảnh vật trở nên hoang sơ, vắng lặng, rậm rịt đầy sức sống. cảm xúc về bao la,
thiếu sự sống. gợi nỗi buồn man mác, trầm tư của lòng người trước cảnh hoang
sơ, xa lạ, thê lương. Bức tranh thiên nhiên, cuộc sống của con người tại đèo
ngang.
Qua bài “Qua đèo ngang” đặc sắc ở bốn câu cuối:
“Nhớ nước đau lòng, con quốc quốc,
Thương nhà mỏi miệng, cái gia gia.
Dừng chân đứng lại, trời , non, nước,
Một mảnh tình riêng, ta với ta.”
Âm thanh của “con quốc quốc” và “cái gia gia” lấy động tả tình gợi sự triền miên,
khắc khoải, da diết. Nghệ thuật đối câu (câu 5 >< câu 6) rất chỉnh, kết hợp với lối
chơi chữ đồng âm khác nghĩa tài tình (cuốc cuốc = quốc quốc); gia gia = quốc
gia (nước nhà), tô đậm ý nghĩa tượng trưng của hai câu luận. Cụm từ “ta với ta”
chỉ sự cô đơn tuyệt đối của nhà thơ. Bức tranh thiên nhiên, cuộc sống của con
người tại đèo ngang.

You might also like