CON NGƯỜI CÁ NHÂN TRONG VĂN HỌC THỜI KÌ ĐỔI MỚI QUA
TRUYỆN NGẮN “KỊCH CÂM” CỦA PHAN THỊ VÀNG ANH
1. Khái quát chung:
1.1 Bối cảnh xã hội và tình hình văn học thời kì Đổi Mới sau 1986: 1.1.1 Bối cảnh xã hội: 1.1.2 Tình hình văn học: 1.2 Phan Thị Vàng Anh và truyện ngắn “Kịch Câm”: 1.2.1 Tiểu sử tác giả: 1.2.2 Tác phẩm “Kịch Câm”: 2. Quan niệm nghệ thuật về con người cá nhân trong truyện ngắn “Kịch Câm”: 2.1 Con người với khả năng nhận thức: 2.2 Con người với nguy cơ tha hóa: 2.3 Con người với cảm hứng bi kịch: 3. Lý giải quan niệm con người cá nhân như lời chất vấn hệ thống xã hội trong truyện ngắn “Kịch Câm”: (Lý giải quan niệm nghệ thuật bên trên) 3.1 Đời sống thực tế hay một màn kịch huy hoàng: => Lý giải tiêu đề “Kịch Câm” thông qua hệ thống nhân vật và quan niệm con người đã nêu ra ở trên. 3.2 Con người cá nhân và án phạt vô hình: => Con người là một bộ phận của xã hội, con người không thể chạy trốn xã hội, nhưng cũng không thể tách rời phần cá nhân đi. 4. Tổng kết: Tài liệu tham khảo: 1. Phan Thị Vàng Anh (2011). Truyện Ngắn Phan Thị Vàng Anh. NXB Trẻ. 2. Nguyễn Thị Kim Tiến (2012). Phụ lục:
Phân tích mối quan hệ giữa tích cách và hoàn cảnh trong loại hình văn học hiện thực hiện thực chủ nghĩa được thể hiện qua truyện ngắn " Nước mắt" và " Mua nhà" của Nam Cao