cuộc “đấu tranh” giữa các mặt đối lập”. Anh/chị hãy phân tích để làm rõ vấn đề Đối lập, mặt đối lập là phạm trù triết học dùng để chỉ những mặt có những đặc điểm, những thuộc tính, những khuynh hướng biến đổi trái ngược nhau tồn tại một cách khách quan trong tự nhiên, xã hội và tư duy Phát triển: Là quá trình vận động tiến lên từ thấp lên cao, từ đơn giản đến phức tạp, từ kém hoàn thiện đến hoàn thiện hơn, từ chất cũ đến chất mới ở trình độ cao hơn. Như vậy, phát triển là vận động nhưng không phải mọi vận động đều phát triển, mà chỉ vận động nào theo khuynh hướng đi lên thì mới là phát triển. Vận động diễn ra trong không gian và thời gian, nếu thoát ly chúng thì không thể có phát triển. VD: -Sự phát triển của các giống loài từ bậc thấp lên đến bậc cao -Sự thay thế lẫn nhau của các hình thức tổ chức xã hội loài người Mặt đối lập: Là những mặt, những bộ phận, những nhân tố có thuộc tính hoặc có khuynh hướng vận động trái ngược nhau cùng tồn tại trong một sự vật, tác động qua lại với nhau tạo nên sự vận động và biến đổi của sự vật đó. VD: -Điện tích âm và điện tích dương cùng tồn tại trong một nguyên tử -Quá trình đồng hoá và dị hoá trong cùng một cơ thể sống Đấu tranh giữa các mặt đối lập: Là khái niệm dùng để chỉ sự tác động qua lại theo hướng bài trừ, phủ định lẫn nhau giữa chúng. Đấu tranh giữa các mặt đối lập có tính tuyệt đối còn thống nhất giữa chúng chỉ có tính tạm thời, tương đối, có điều kiện. *Luận điểm: Sự phát triển là một cuộc đấu tranh giữa các mặt đối lập Trong mỗi sự vật hiện tượng hay quá trình nào đó luôn chứa đựng những mặt, những khuynh hướng đối lập nhau tạo thành những mâu thuẫn trong bản thân mình; sự thống nhất và đấu tranh giữa các mặt đối lập tạo thành xung lực nội tại của sự vận động và phát triển, dẫn tới sự mất đi của cái cũ và nhường chỗ cho sự ra đời của cái mới. Chính thông qua đấu tranh mà các mặt đối lập phải điều chỉnh lại cho phù hợp với sự vận động biến đổi của chúng cũng như phù hợp với điều kiện hoàn cảnh lịch sử mới. Chính đấu tranh mới làm cho cái cũ, cái lỗi thời mất đi và cái mới, cái tiến bộ ra đời, đó chính là động lực của sự phát triển. Sự đấu tranh của các mặt đối lập được chia thành nhiều giai đoạn. Thông thường khi nó mới xuất hiện, hai mặt đối lập chưa thể hiện rõ xung khắc gay gắt, người ta gọi đó là giai đoạn khác nhau. Tất nhiên không phải bất kỳ sự khác nhau nào cũng được gọi là mâu thuẫn. Chỉ những sự khác nhau nào cùng tồn tại trong cùng một sự vật có liên hệ hữu cơ với nhau, phát triển ngược chiều nhau, tạo thành động lực bên trong của sự phát triển thì hai mặt đối lập đó mới hình thành bước đầu tiên của một mâu thuẫn. Khi hai mặt đối lập của một mâu thuẫn phát triển đến xung đột gay gắt, nó biến thành độc lập, sự vật cũ mất đi, sự vật mới hình thành. Sau khi mâu thuẫn được giải quyết sự thống nhất của hai mặt đối lập cũ được thay thế bởi sự thống nhất của hai mặt đối lập mới, hai mặt đối lập mới lại đấu tranh chuyển hoá tạo thành mâu thuẫn. Mâu thuẫn được giải quyết, sự vật mới xuất hiện. Cứ như thế đấu tranh giữa các mặt đối lập làm cho sự vật biến đổi không ngừng từ thấp đến cao. Chính vì vậy Lênin khẳng định “sự phát triển là một cuộc đấu tranh của các mặt đối lập” Các mặt đối lập luôn tác động qua lại với nhau và sự tác động qua lại giữa chúng tạo thành mâu thuẫn biện chứng của sự vật. Mâu thuẫn biện chứng là mâu thuẫn của các mặt đối lập vừa thống nhất vừa đấu tranh lẫn nhau. Triết học Mác-Lênin cho rằng: “Sự vật nào cũng là sự tổng hợp của những mâu thuẫn, vị trí các mâu thuẫn không giống nhau (có mâu thuẫn bên trong và mâu thuẫn bên ngoài, cơ bản và không cơ bản, chủ yếu và thứ yếu, trong xã hội có mâu thuẫn đối kháng và không đối kháng,..)”. Mọi mâu thuẫn đều có quá trình phát sinh phát triển và tiến hoá. Chính vì vậy mâu thuẫn là điều kiện để nhận thức đúng sự vật Ý nghĩa luận điểm Mâu thuẫn là hiện tượng có trong tất cả các lĩnh vực: tự nhiên, xã hội, con người,.... Mâu thuẫn tồn tại khi sự vật xuất hiện đến khi sự vật kết thúc. Trong mỗi sự vật mâu thuẫn hình thành không chỉ một mà là nhiều mâu thuẫn, cùng tồn tại trong cùng một lúc, mâu thuẫn này mất đi thì mâu thuẫn khác lại hình thành. Mâu thuẫn là nguồn gốc của sự phát triển, vậy nên chúng ta phải biết chấp nhận mâu thuẫn, tích cực phát hiện, xử lý mâu thuẫn một cách khoa học, thấy được vai trò, vị trí của mâu thuẫn trong sự phát triển của sự vật, hiện tượng. Phải nắm vững nguyên tắc giải quyết mâu thuẫn bằng đấu tranh giữa các mặt đối lập, không điều hòa mâu thuẫn cũng không nóng vội hay bảo thủ, bởi giải quyết mâu thuẫn còn phụ thuộc vào điều kiện đã đủ và chín muồi hay chưa.