Professional Documents
Culture Documents
Biết rằng trong vụ án này có hai tội phạm là tội giết người (Điều
123 BLHS) và tội trộm cắp tài sản (Điều 173 BLHS); tội giết người
quy định dấu hiệu hậu quả chết người là dấu hiệu bắt buộc.
1.Hành vi trộm cắp tài sản trong tình huống trên được thực hiện ở
giai đoạn nào?
- Giai đoạn phạm tội chưa đạt
2. Hành vi giết người trong tình huống trên được thực hiện ở giai
đoạn nào
- Giai đoạn tội phạm hoàn thành
3.Có đồng phạm trong tội trộm cắp tài sản không? Nếu có thì mỗi người
thực hiện tội phạm với vai trò nào, mức độ trách nhiệm ra sao?
- Theo quy định tại khoản 1 Điều 17 BLHS 2015 (sđ,bs 2017) thì có đồng phạm
trong tội trộm cắp tài sản. Vì trong trường hợp này, A, B, C đã thống nhất kế
hoạch từ trước đó và cùng nhau thực hiện hành vi trộm cắp tài sản.
- Căn cứ theo khoản 3 Điều 17 BLHS năm 2015 sửa đổi bổ sung năm 2017 thì
mỗi người thực hiện tội phạm với vai trò như sau:
+ A là người giúp sức.
+ B và C là người thực hành.
4.Có đồng phạm trong tội giết người không? Tại sao?
- Trong trường hợp trên không có đồng phạm trong tội giết người vì. Căn cứ
theo Khoản 1,2 Điều 17 BLHS 2015. Thì đồng phạm là trường hợp có người trở
lên cố ý cùng thực hiện một tội phạm. Nhưng trong tình huống này kế hoạch
của A, B, C chỉ là lấy trộm xe máy, không hề có ý định sẽ giết người khi bị phát
hiện. Hành vi giết người do C thực hiện còn A và B không tham gia thực hiện
hành vi giết con trai chủ nhà. Vì thế trong trường hợp này, không có đồng phạn
trong tội giết người
Bài tập 12: A đang đi trên đường thì gặp B – một thanh niên không quen
biết, đã say xỉn đòi A cho điếu thuốc. A không chịu và bỏ đi. B cho là A coi
thường mình nên đã rút dao giắt ở thắt lưng ra đâm A sượt qua bờ vai. A
bỏ chạy nhưng B vẫn rượt đuổi cùng với con dao găm trên tay. Gặp hẻm
cụt, A hết đường chạy, nên đã quay mặt lại đối diện với B, A giằng được
con dao đâm nhiều nhát vào ngực của B. B chết tại chỗ
Hành vi của H không được xem là phòng vệ chính đáng bởi vì:
S đã đập phá đồ đạc, dùng dao khống chế kiểm lâm, chém 2 nhát vào tay H làm
H bị thương, sau khi H nổ súng chỉ thiên lệnh cho S dừng tay S vẫn tiếp tục cầm
dao đi về phía H như vậy có hành vi xâm hại trực tiếp đến tính mạng của H do
đó quyền phòng vệ khởi phát. Tuy nhiên, hành vi chĩa súng vào người S bắn 3
phạt làm S tử vong của H không được coi là phòng vệ chính đáng. Phòng vệ
chính đáng theo quy định tại khoản 1 Điều 22 BLHS 2015 là sự chống trả một
cách cần thiết. Ở khoảng cách 3m, H bắn viên đạn đầu tiên từ trước ra sau
xuyên đầu gối trái là một sự chống trả cần thiết để tránh S gây hại đến thân thể
của mình nhưng sau đó H đã bắn 2 viên đạn từ lưng xuyên qua tim ra phía ngực
(với hướng đi của đạn có thể giả thiết rằng S đã quay đi sau khi bị bắn viên đầu
tiên) là hành vi chống trả rõ ràng quá mức cần thiết, không phù hợp với tính
chất và mức độ nguy hiểm của hành vi xâm hại. Vì vậy theo quy định tại khoản
2 Điều 22 BLHS 2015 hành vi của H là vượt quá giới hạn phòng vệ chính đáng
và H phải chịu trách nhiệm hình sự theo quy định.